I. TỔ CHỨC
1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
– Vì chủ quan và bất cẩn nên em bị điểm kém.
2. Nội dung:
* Nhớ lại tâm trạng của bạn lúc đó:
– Hứng thú lúc thu được bài cô trả lại.
– Ngạc nhiên lúc bị điểm kém. Cảm thấy xấu hổ.
– Tĩnh tâm tìm hiểu lý do.
– Suy nghĩ về sai trái của bạn.
3. Kết luận:
* Bài học kinh nghiệm:
– Quyết tâm phấn đấu để ko mắc sai trái lần nữa.
II. PHÂN CÔNG
Tôi vẫn nhớ bài học ngày hôm đó … Phút chốc sững sờ và đớn đau nhất đối với tôi kể từ lúc vào lớp 6, vì tôi bị điểm 3 môn Văn.
Cô Thanh trả bài rà soát cho cả lớp. Cô đặt vở xuống bàn, vẻ mặt ko vui. Linh cảm như méc bảo tôi điều gì đó, tôi lật đật lật từng trang. Những điểm 8, 9 đỏ rực tuần tự mỉm cười với em – học trò giỏi Văn của lớp. Tôi tiếp tục lật. Ồ! Tôi ko thể tin vào mắt mình: số 3 cực lớn! Quá sững sờ, tôi như muốn xỉu trước sự thực phũ phàng đó.
Ko, ko thể được! Tôi quyết tâm nhìn lại mình, nhưng còn nghi ngờ gì nữa? Số 3 được in rõ ràng trong khung tỷ số. Tôi nhanh chóng đóng cuốn sổ lại và nhìn xung quanh các bạn của mình. Hình như mọi người đều ưng ý với thành tích của mình, ko người nào quan tâm tới nỗi khổ của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi vui vẻ với số điểm khá giỏi như thường lệ vì tôi là cây Văn của lớp! Càng nghĩ càng xấu hổ, cúi đầu xuống. Lúc tôi lật lại bài đăng, dòng chữ cô viết rõ ràng xuất hiện trước mắt: Lạc đề!
Tôi đọc lại tiêu đề và nhìn thấy rằng tôi đã sai. Đề bài yêu cầu tả một dòng sông (cánh đồng hay góc phố …) gắn với kỉ niệm tuổi thơ nhưng em lại đi đề về kỉ niệm tuổi thơ thâm thúy. Chủ đề ko khó đối với tôi. Vì mình chủ quan quá, ko đọc kỹ. Nhớ lại lần đó, tôi nộp bài tập trước tiên trước ánh mắt ngưỡng mộ của bạn hữu nhưng quên mất lời nhắc của cô: Phải xem kỹ bài làm của mình trước lúc nộp. Có nhẽ vì dựa vào sức mình nhưng học, ko phụ lòng những lời khen ngợi của thầy cô, bạn hữu nên từ đó cô trở thành một cô gái kiêu ngạo, hợm mình.
Đúng lúc đó, bạn Hà thì thầm vào tai tôi với giọng vui tươi:
– Lan ơi, hôm nay con được 7 điểm! Sau lúc phấn đấu, tôi đã đạt điểm cao. Chắc mẹ vui lắm … à! Sao mặt mũi tái ngắt vậy? Bao nhiêu điểm? Hãy để tôi xem!
Nghe Hà nói, tôi càng buồn và tủi thân. Hà hạnh phúc với điểm 7 trước tiên của mình trong môn Văn. Còn tôi, người vẫn coi số 7 là xoàng xĩnh, hôm nay tôi được 3! Tôi ko thể diễn tả nỗi đau nhưng tôi cảm thấy lúc đó. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo buồn, ngạc nhiên và thất vọng: Vì sao vậy Lan? Cô đấy rất buồn…
Trên đường về nhà, tôi rất lo lắng và bối rối. Bố mẹ tôi rất tin tưởng vào tôi. Nếu họ biết tôi đạt 3 điểm môn Viết, bố mẹ tôi sẽ nghĩ gì? Bố tôi thường động viên tôi học giỏi và mong ước tôi cũng trở thành một luật sư như ông. Còn mẹ tôi, bao đêm mẹ ngồi đan len, cố đợi tôi học xong rồi mới đi ngủ. Tôi cũng chỉ mong một điều là con gái tôi học giỏi. Tôi ko thể làm bố mẹ thất vọng, tôi sẽ giấu bài làm của mình, sẽ nói rằng cô giáo ko cho điểm vì cả lớp làm bài quá kém … Bị bủa vây bởi suy nghĩ sai trái đó, tôi về nhà nhưng đầu óc vẫn còn mung lung. phổi.
Vừa bước vào cổng, mẹ nhẹ nhõm bước xuống cầu thang đón. Đôi mắt mẹ tôi chợt hốt hoảng lúc thấy tôi phờ phạc, mỏi mệt. Tôi ôm mẹ và khóc. Ko, tôi ko thể nói điêu người mẹ yêu quý của tôi.
Tối hôm đó, tôi đã xem lại bài báo một cách cẩn thận. Luận điểm 3 nhắc em nhìn lại bản thân. Em tự nghĩ: Cứng cáp chỉ có một điểm này thôi 3. Em sẽ tiếp tục được 9 điểm, 10 điểm và sẽ lại được bố mẹ, thầy cô, bạn hữu tin tưởng như xưa.
Nguồn: Các bài văn mẫu lớp 6 (Dùng cho phụ huynh, thầy cô giáo, bồi dưỡng học trò giỏi)Trần Thị Thìn, Nhà xuất bản Tổng hợp Thị thành Hồ Chí Minh, 2013
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em (được khen, bị chê, gặp rủi ro, bị hiểu lầm…) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em (được khen, bị chê, gặp rủi ro, bị hiểu lầm…) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời