Mỗi lúc Tết tới xuân về, mâm cơm nhà nào cũng có bánh chưng, bánh giầy. Nhưng bạn đã bao giờ hỏi về xuất xứ của bánh chưng, bánh dày chưa? Vì sao Tết tới, người ta lại làm những loại bánh này? Tôi nói với các bạn.
Vua Hùng Vương thứ sáu muốn truyền ngôi cho con lúc về già, nhưng ông đã có hơn hai mươi người đàn ông. Ko biết chọn người nào, nhà vua cho gọi những chiếc đèn lồng:
– Tổ tiên của chúng ta đã trải qua sáu đời kể từ lúc dựng nước Văn Lang. Hiện giờ tôi đã già, tôi muốn truyền ngôi cho một người trong số các bạn. Người nối ngôi phải nối nghiệp tôi, ko nhất quyết phải là con trưởng. Năm nay nhân ngày lễ Tiên Vương, người nào vừa lòng ta sẽ truyền ngôi cho người đấy.
Người nào cũng muốn ngai vàng thuộc về mình, nhưng ko người nào biết ý muốn của nhà vua là gì. Họ chỉ biết sẵn sàng một bữa ăn thật ngon, thật sau lúc làm lễ Tiên Vương. Người buồn nhất là Lang Liêu. Anh là con thứ mười tám. Trước đây, mẹ anh bị cha lãnh đạm, bệnh nặng rồi mất sớm. Trong các anh em, anh là người thiệt thòi nhất. Vốn cần mẫn, siêng năng, hiền lành nên từ lúc trưởng thành, anh đã sống thu mình, suốt ngày chỉ chằm chằm vào đồng ruộng. Trong nhà anh chỉ có khoai và gạo. Nhưng cơm khoai thì quá tầm thường.
Một đêm nọ, sau lúc làm việc đồng áng mỏi mệt, anh ta rất mệt và lăn ra ngủ. Trong giấc mơ, ông thấy một ông già, râu tóc bạc trắng, tới gần ông, mỉm cười hiền lành và nói:
Trong trời đất, ko gì quý hơn một hạt gạo. Chỉ có cơm mới có thể nuôi sống con người và khiến họ ko bao giờ biết chán. Những thứ khác tuy ngon nhưng hiếm nhưng con người ko làm ra được. Hãy lấy gạo làm bánh để làm lễ Tiên Vương.
Sáng sớm thức dậy, càng nghĩ càng thấy điều Chúa nói là đúng. Ông khôn khéo chọn loại gạo nếp trắng tinh, thơm dẻo, rửa thật sạch rồi lấy thịt lợn đậu xanh làm nhân, gói lá dong trong vườn thành hình vuông, đem nấu trong một ngày một đêm. Để thay đổi khẩu vị, đổi kiểu, cùng một loại gạo, anh chàng nhặt về, giã nhỏ rồi nặn thành hình tròn.
Ngày vía Tiên Vương, đàn voọc đua nhau khoe sắc, cùng giò, chả phượng. Vua Hùng nhìn sang và ngừng lại trước đống bánh của Lang Liêu. Thấy lạ, vua sai Lang Liêu hỏi cho ra lẽ. Lang Liêu kể lại mọi chuyện cho vua cha nghe. Suy nghĩ một lát, vua lấy bánh của Lang Liêu đem dâng lên Tiên Vương.
Lễ xong, vua ban lộc cho mọi người, người nào cũng khen ngợi. King nói:
– Bánh tròn tượng trưng cho Trời, ta gọi là bánh giầy, bánh vuông tượng trưng cho Đất, ta gọi là bánh chưng. Vị lá bên ngoài, vị bên trong ngụ ý mến thương nhau. Lang Liêu đã làm đúng, tôi sẽ truyền ngôi cho Lang Liêu. Xin Tiên Vương làm chứng.
Từ đó nước ta chăm trồng trọt, chăn nuôi và có tục gói bánh chưng, bánh giầy vào ngày Tết.
Xuất xứ của bánh chưng và bánh giầy là thế đấy các bạn ạ. Câu chuyện tôi kể ko chỉ về xuất xứ của bánh chưng, bánh dày nhưng còn nói về nghề nông và lòng hiếu kính của tổ tiên dân tộc ta ngay từ thuở dựng nước.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể lại truyện “Bánh chưng, bánh giầy” bằng lời văn của em (2) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể lại truyện “Bánh chưng, bánh giầy” bằng lời văn của em (2) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời