Cả cuộc đời Xuân Diệu là cả một đời lao động nghệ thuật ko ngừng sáng tác. Đối với anh cuộc sống ko bao giờ là nhàm chán. Người Nghệ An siêng năng, nhẫn nại, lao động, yêu nghệ thuật. Xuân Diệu là thi sĩ mới nhất cả về nội dung và nghệ thuật trên văn đàn hiện nay. Vội vã là một trong những tác phẩm thơ hay nhất của ông. Bài thơ còn là lời thúc giục sống mãnh liệt, sống hết mình. Trân trọng từng phút chốc trong cuộc sống, trình bày khát vọng sống của tác giả. Tới với 13 câu thơ đầu, chúng ta sẽ thấy rõ sự táo tợn và lãng mạn của thi sĩ. Vì vậy, ông được mệnh danh là “ông hoàng của thơ tình”.
Tôi muốn mặt trời ngừng chiếu sáng
…
Em ko đợi nắng hè mãi xuân
Vội vã in trong tập Thơ thơ, là một trong những bài thơ tiêu biểu nhất của Xuân Diệu trước cách mệnh tháng Tám, là thông điệp nhưng mà Xuân Diệu gửi tới người đọc qua từng đoạn thơ, theo mạch xúc cảm của tác giả. Ngay từ đầu chúng ta đã bắt gặp một thái độ sống:
Tôi muốn mặt trời ngừng chiếu sáng
…
Để hương ko bay mất
Bài thơ mở đầu bằng ngôi sao năm cánh trình bày một ước nguyện kỳ lạ của thi sĩ. Đó là ước muốn đi trái lại quy luật tự nhiên, một ước muốn bất khả thi, vô cùng táo tợn. Muốn “tắt nắng”, “buộc gió” là những điều rất lạ, lạ mắt nhưng mà chỉ Xuân Diệu mới nghĩ ra. Xuân Diệu muốn tắt nắng, buộc gió để giữ vẻ đẹp tươi trẻ của vạn vật, sắc, hương, thời. Tác giả chỉ muốn giữ thời kì cho riêng mình, để thi nhân được ngắm nhìn và tận hưởng những điều đó. Thi sĩ đã đẩy cái tôi chủ quan của mình làm thay đổi quy luật của tự nhiên. Muốn níu kéo thời kì để ngăn ko gian, ý tưởng đó thật táo tợn nhưng vô cùng lãng mạn. Điệp ngữ “ta muốn” làm nổi trội khát vọng sống mãnh liệt vì tự nhiên mùa xuân tươi đẹp và tràn đầy sức sống.
Bướm của con ong này chứa đầy mật ong
Đây là những bông hoa của cánh đồng xanh
Đây đó, lá cành lớn rung rinh.
Cả ko gian như được tô điểm bởi một màu xanh tươi mát, màu xanh của đồng ruộng, màu xanh của những chiếc lá non, màu xanh của những cành to rung rinh liên kết hài hòa làm nên bức tranh tự nhiên tràn đầy sức sống, sinh động, có hồn và trở thành tươi tỉnh hơn nhờ tiếng hót của chim yến.
Của tổ ấm anh đây là khúc tình khúc
Và kìa, ánh sáng lóe lên trong mắt bạn.
Tiếng chim hót tưng bừng tạo nên bản tình khúc trong ko gian ngập tràn ánh sáng. Mùa xuân tưng bừng, mùa xuân rộn ràng đã dần mang tới cho thi sĩ thú vui, niềm khát khao được nắm bắt và tận hưởng mỗi sớm mai.
Mỗi buổi sáng, thần vui tới gõ cửa
Tháng giêng ngon lành như đôi môi kề môi.
Tình cảm của thi sĩ cũng thật lạ mắt lúc nói tới con người. Xưa nay người ta chỉ nói xuân đẹp, xuân tươi, căng tràn sức sống chứ chưa người nào nói “xuân ngon”. Thi sĩ Xuân Diệu, với ông, mùa xuân ko chỉ được cảm nhận bằng thị giác nhưng mà tác giả còn sử dụng giải pháp so sánh để so sánh cụ thể “môi kề môi”. Điều đó trình bày niềm say mê trần thế của con người. Đôi môi thân thiện đấy, nó ghi dấu thời kì, thanh xuân đã trở thành một quý cô nhưng mà dân biểu là tình nhân. Chính suy nghĩ đó đã làm trẻ hóa toàn cầu cũ, cũ, làm cho nó trở thành mới mẻ. Bức tranh thi sĩ vẽ lên như một thiên đường ngập tràn mật ngọt, ko tồn tại, ko xa cách, ko mờ ảo nhưng mà hiện lên với hơi thở và nhịp sống ngay giữa cuộc sống trần gian để con người ta mở rộng lòng mình. . ra ngoài và tận hưởng.
Với Xuân Diệu, mọi thứ đều mới mẻ và với đôi mắt xanh non của cái tôi tư nhân của mình, Xuân Diệu đã khám phá ra rằng toàn cầu này đẹp nhất vì có con người. Tuổi xanh đẹp nhất đời. Và mọi người chỉ tận hưởng nó lúc họ còn trẻ. Nhưng tuổi xanh rồi sẽ tàn phai theo thời kì, nên anh phải sống vội vã và vội vã.
Tôi hạnh phúc nhưng hơi vội vã
Em ko đợi nắng hè mãi là mùa xuân.
Tới đây chúng ta đã hiểu vì sao thi sĩ muốn can thiệp vào những quy luật muôn thuở của tạo hóa để ko phải là một thèm muốn xa hoa, bốc đồng. Đó là khát vọng cháy bỏng của thi sĩ, khát vọng bất tử về cái đẹp, để cái đẹp luôn tỏa sáng hương vị cuộc đời.
Bài thơ là một quan niệm sống mới mẻ, táo tợn chưa từng có. Tới Vội vã Xuân Diệu kêu gọi mọi người hãy yêu và tận hưởng những điều nhưng mà cuộc sống tặng thưởng. Hãy tận dụng tuổi xanh của mình để tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất. Anh ko quên nghĩa vụ kêu gọi mọi người góp sức cuộc đời mình. Và trong cuộc sống của anh đấy là vội vã để cho đi, ko phải để tận hưởng. Đối với mỗi chúng ta trong cuộc sống hiện nay, ko phải người nào cũng biết sống có ước mơ hoài bão, đôi lúc chỉ là sống để tồn tại, sống ko giống loài. Sống là phải biết sống có mục tiêu, có ước mơ và hoài bão. Chỉ có tương tự, chúng ta mới nhìn thấy rằng cuộc sống này có ý nghĩa hơn và tốt đẹp hơn.
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về 13 câu đầu bài thơ “Vội vã” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận về 13 câu đầu bài thơ “Vội vã” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời