Tản Đà là một thi sĩ nổi tiếng sớm. Thơ ông đầy xúc cảm lãng mạn, rất đặm đà bản sắc dân tộc và có những thông minh mới. Có thể nói, thơ Tản Đà là gạch nối giữa thơ cổ điển và thơ hiện đại Việt Nam. Muốn làm chú Cuội là bài thơ lạ mắt của ông.
Bài thơ được viết theo thể thơ Đường luật thất ngôn. Đoạn thơ mở đầu là một lời tự sự tự nhiên, một lời tâm tư với một nỗi buồn da diết:
Đêm thu buồn lắm chị Hằng ơi!
Hiện giờ tôi đang chán một nửa.
Thi sĩ có nỗi buồn thế sự nên ngửng đầu tâm tư với Hằng trong một đêm thu. Thi sĩ buồn vì người đời, hay cũng có thể buồn vì những dự kiến của mình ko thực hiện được. Toàn cầu nhưng mà thi sĩ đang sống có nhẽ thật bất công, ngột ngạt tới khó chịu. Nhưng dù ngán ngẩm, thi sĩ vẫn ngọt ngào tâm tư với Hằng, thổ lộ về kiếp người trần thế. Lời của tác giả với chị Hằng cũng là lời thân tình. Tình cảm đấy đã tạo nên một khoảng cách rất gần giữa toàn cầu và vũ trụ. Vầng trăng đã là nguồn xúc cảm của bao thi nhân hậu xa xưa. Nhưng hôm nay, trăng là người để thi sĩ san sẻ nỗi niềm. Thi sĩ muốn nhờ sự hỗ trợ của chị Hằng để thoát khỏi hiện thực phổ biến, xấu xí trên đời. Tản Đà bộc lộ rõ khát vọng:
Cung điện của người nào đã mang thai ngồi ở đó?
Xin vui lòng chơi cành cao nhất của cô đấy.
Thi sĩ hỏi thẳng xem có người nào đã từng ngồi trên phòng tiêu đó trước lúc bám vào gốc cây đa chưa và nhờ chị Hằng đưa lên cung trăng. Tản Đà muốn làm chú Cuội vì muốn thoát kiếp bằng mộng được lên cung trăng làm bạn với chị Hằng. Ở đây ta cảm thu được cái ngông của Tản Đà, nhưng cái “ngông” đấy ko phải để người ta ghét nhưng mà cái “ngông” đáng yêu vì nó thực sự cao thượng. Anh muốn sống ẩn dật để thoát khỏi cái tầm thường của xã hội, để cuộc đời ko vướng bụi trần, ko vướng vào những tầm thường của thế gian.
Thi sĩ đã trình bày mục tiêu của mình lúc tới phủ quế ko chỉ là thoát khỏi cuộc sống thực tại, quẳng gánh buồn đi nhưng mà còn tới với anh, tới với tự nhiên khoáng đạt của đất trời:
Mang thai, có bằng hữu, ko thể hy vọng
Cùng gió, cùng mây, đó là thú vui.
Thi sĩ thật lãng mạn, pha chút vênh váo, đáng yêu, muốn đổi mới cuộc đời, tìm cái thiện, tìm một cuộc đời có ý nghĩa.
Cuối bài thơ đã tô đậm ý chí của Tản Đà. Nó muốn trở thành Cuội để ko bao giờ phải sống trong trái đất tuyệt vọng đấy nữa. Anh đấy sẽ mãi mãi ở trên mặt trăng:
Rồi rằm tháng tám hàng năm
Nhìn xuống thế gian mỉm cười.
Tiếng cười của Tản Đà lúc ở trong cung trăng mang nhiều ý nghĩa. Cười với thiếu nhi nhân gian nhân ngày trung thu, cười với thế gian xô bồ, cười với xã hội tuyệt vọng thời thế thay đổi. Đó cũng có thể là nụ cười đau xót trong trái tim “như kính vỡ” và cũng có thể là tiếng cười hể hả vì đã đạt được ước nguyện thoát khỏi xã hội đen tối. Nhấp nhoáng trong tiếng cười đấy là sự kiêu ngạo của người đời, những việc làm nhố nhăng của xã hội trong con mắt của thi sĩ.
Bài thơ là một khát vọng lãng mạn đầy ý nghĩa. Ca từ giàu hình ảnh, phóng túng, táo tợn nhưng rất duyên dáng và tinh tế. Đoạn thơ lôi cuốn người đọc, giúp người đọc đồng cảm với những con người phải sống trong xã hội “dở khóc dở cười”. Hồn thơ lãng mạn pha chút ngông nghênh, vừa cổ điển vừa hiện đại. Tất cả những yếu tố đó tạo nên vẻ đẹp của bài thơ và vẻ đẹp của thi sĩ.
(Theo Nguyễn Thị Thanh Huyền, thầy cô giáo văn trường THPT Chuyên Hùng Vương – Việt Trì – Phú Thọ)
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ “Muốn làm thằng Cuội” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Cảm nhận của em về tâm trạng của Tản Đà qua bài thơ “Muốn làm thằng Cuội” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời