Nghề nấu đường thốt nốt ở tỉnh Kiên Giang có từ lâu đời, mang lại cho đồng bào Khmer ở huyện Kiên Lương, TP Hà Tiên và huyện biên giới Giang Thành nguồn thu nhập ổn định.
Đuông thốt nốt là loại cây thuộc họ dừa, cho trái quanh năm nhưng hàm lượng đường trong nước thốt nốt không đáng kể nên người ta phải chiết từ mật hoặc nước cốt của cây thốt nốt. Cây thốt nốt được khai thác trong khoảng 4 tháng liên tục thì dừng lại một tháng, đợi cây ra hoa mới cho thu hoạch trở lại.
Để lấy được đường thốt nốt, người ta không trèo thẳng lên cây mà dùng một cây tre già có gai, cao bằng chiều cao của cây rồi chặt thành từng nhánh làm bậc thang và cố định vào thân cây. Thời gian lấy mật phải vào buổi chiều. Người ta dùng dao cắt cuống hoa rồi buộc ống nứa đã hun khói hoặc nhúng qua nước sôi để khử trùng. Sáng hôm sau, mật hoa chảy qua mặt sau của ống, sau đó cắt đầu hoa để nước tiếp tục chảy ra. Hoa nào đã ngắt vì nước thì không kết trái. Mật thốt nốt có mùi thơm, vị ngọt và hơi chua, có thể đánh đường, uống tươi hoặc ủ thành rượu chua đặc biệt. Nước thốt nốt có tính mát, vị ngọt, giúp tiêu hóa.
Đường thốt nốt được bán theo mùa từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 âm lịch năm sau. Trung bình cứ 5-6 lít nước mật mới thắng được 1kg đường, còn vào mùa mưa phải 10 lít mới thắng được 1kg đường. Sau khoảng 4-5 tiếng nấu đường thốt nốt trong chảo lớn, khi đường “tới” tức là đạt độ sánh, người ta đổ vào thùng lớn 5-7kg hoặc chia thành từng bịch nhỏ 1kg. Nhiều lò đường còn nấu đến cô đặc, đổ vào khuôn hình trụ tròn, nặng từ 0,5 – 1kg và gói trong lá thốt nốt khô thành từng cây để bán. Để nước thốt nốt được ngon, người ta phải tận dụng thắng ngay sau khi lấy từ trên cây xuống. Nếu để quá 4 giờ dung dịch sẽ bị chua, phải dùng cả gốc để dẫn chua nhưng nếu lạm dụng sẽ bị đắng. Khi hãm đường, bạn cần điều chỉnh ngọn lửa vừa phải, nếu để lửa quá to sẽ bị cháy.
Một loại khác là đường phèn, chỉ dùng trong gia đình hoặc làm quà biếu vì loại đường này được chiết xuất công phu hơn và khối lượng thành phẩm ít hơn. Sau khi thắng, người ta đổ lượng đường này vào một chiếc vại sành, đậy kín nắp, để khoảng 30-40 ngày, khi mật mía kết thành một khối đặc cứng, đó là đường phèn. Loại này ngọt dịu, để lâu không bị đổi màu.
Nghề nấu đường thốt nốt đã được tỉnh Kiên Giang công nhận là di sản văn hóa phi vật thể cấp tỉnh. Hiện chỉ còn khoảng 30 hộ giữ nghề nấu đường thốt nốt truyền thống, chủ yếu ở Kiên Lương và Hà Tiên.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang” state=”close”]
Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang
Hình Ảnh về: Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang
Video về: Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang
Wiki về Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang
Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang -
Nghề nấu đường thốt nốt ở tỉnh Kiên Giang có từ lâu đời, mang lại cho đồng bào Khmer ở huyện Kiên Lương, TP Hà Tiên và huyện biên giới Giang Thành nguồn thu nhập ổn định.
Đuông thốt nốt là loại cây thuộc họ dừa, cho trái quanh năm nhưng hàm lượng đường trong nước thốt nốt không đáng kể nên người ta phải chiết từ mật hoặc nước cốt của cây thốt nốt. Cây thốt nốt được khai thác trong khoảng 4 tháng liên tục thì dừng lại một tháng, đợi cây ra hoa mới cho thu hoạch trở lại.
Để lấy được đường thốt nốt, người ta không trèo thẳng lên cây mà dùng một cây tre già có gai, cao bằng chiều cao của cây rồi chặt thành từng nhánh làm bậc thang và cố định vào thân cây. Thời gian lấy mật phải vào buổi chiều. Người ta dùng dao cắt cuống hoa rồi buộc ống nứa đã hun khói hoặc nhúng qua nước sôi để khử trùng. Sáng hôm sau, mật hoa chảy qua mặt sau của ống, sau đó cắt đầu hoa để nước tiếp tục chảy ra. Hoa nào đã ngắt vì nước thì không kết trái. Mật thốt nốt có mùi thơm, vị ngọt và hơi chua, có thể đánh đường, uống tươi hoặc ủ thành rượu chua đặc biệt. Nước thốt nốt có tính mát, vị ngọt, giúp tiêu hóa.
Đường thốt nốt được bán theo mùa từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 âm lịch năm sau. Trung bình cứ 5-6 lít nước mật mới thắng được 1kg đường, còn vào mùa mưa phải 10 lít mới thắng được 1kg đường. Sau khoảng 4-5 tiếng nấu đường thốt nốt trong chảo lớn, khi đường “tới” tức là đạt độ sánh, người ta đổ vào thùng lớn 5-7kg hoặc chia thành từng bịch nhỏ 1kg. Nhiều lò đường còn nấu đến cô đặc, đổ vào khuôn hình trụ tròn, nặng từ 0,5 - 1kg và gói trong lá thốt nốt khô thành từng cây để bán. Để nước thốt nốt được ngon, người ta phải tận dụng thắng ngay sau khi lấy từ trên cây xuống. Nếu để quá 4 giờ dung dịch sẽ bị chua, phải dùng cả gốc để dẫn chua nhưng nếu lạm dụng sẽ bị đắng. Khi hãm đường, bạn cần điều chỉnh ngọn lửa vừa phải, nếu để lửa quá to sẽ bị cháy.
Một loại khác là đường phèn, chỉ dùng trong gia đình hoặc làm quà biếu vì loại đường này được chiết xuất công phu hơn và khối lượng thành phẩm ít hơn. Sau khi thắng, người ta đổ lượng đường này vào một chiếc vại sành, đậy kín nắp, để khoảng 30-40 ngày, khi mật mía kết thành một khối đặc cứng, đó là đường phèn. Loại này ngọt dịu, để lâu không bị đổi màu.
Nghề nấu đường thốt nốt đã được tỉnh Kiên Giang công nhận là di sản văn hóa phi vật thể cấp tỉnh. Hiện chỉ còn khoảng 30 hộ giữ nghề nấu đường thốt nốt truyền thống, chủ yếu ở Kiên Lương và Hà Tiên.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” bm_g bm_G” style=”text-align: justify;”>Nghề nấu đường thốt nốt ở tỉnh Kiên Giang có từ lâu đời, mang lại cho đồng bào Khmer ở huyện Kiên Lương, TP Hà Tiên và huyện biên giới Giang Thành nguồn thu nhập ổn định.
Đuông thốt nốt là loại cây thuộc họ dừa, cho trái quanh năm nhưng hàm lượng đường trong nước thốt nốt không đáng kể nên người ta phải chiết từ mật hoặc nước cốt của cây thốt nốt. Cây thốt nốt được khai thác trong khoảng 4 tháng liên tục thì dừng lại một tháng, đợi cây ra hoa mới cho thu hoạch trở lại.
Để lấy được đường thốt nốt, người ta không trèo thẳng lên cây mà dùng một cây tre già có gai, cao bằng chiều cao của cây rồi chặt thành từng nhánh làm bậc thang và cố định vào thân cây. Thời gian lấy mật phải vào buổi chiều. Người ta dùng dao cắt cuống hoa rồi buộc ống nứa đã hun khói hoặc nhúng qua nước sôi để khử trùng. Sáng hôm sau, mật hoa chảy qua mặt sau của ống, sau đó cắt đầu hoa để nước tiếp tục chảy ra. Hoa nào đã ngắt vì nước thì không kết trái. Mật thốt nốt có mùi thơm, vị ngọt và hơi chua, có thể đánh đường, uống tươi hoặc ủ thành rượu chua đặc biệt. Nước thốt nốt có tính mát, vị ngọt, giúp tiêu hóa.
Đường thốt nốt được bán theo mùa từ tháng 10 năm trước đến tháng 4 âm lịch năm sau. Trung bình cứ 5-6 lít nước mật mới thắng được 1kg đường, còn vào mùa mưa phải 10 lít mới thắng được 1kg đường. Sau khoảng 4-5 tiếng nấu đường thốt nốt trong chảo lớn, khi đường “tới” tức là đạt độ sánh, người ta đổ vào thùng lớn 5-7kg hoặc chia thành từng bịch nhỏ 1kg. Nhiều lò đường còn nấu đến cô đặc, đổ vào khuôn hình trụ tròn, nặng từ 0,5 – 1kg và gói trong lá thốt nốt khô thành từng cây để bán. Để nước thốt nốt được ngon, người ta phải tận dụng thắng ngay sau khi lấy từ trên cây xuống. Nếu để quá 4 giờ dung dịch sẽ bị chua, phải dùng cả gốc để dẫn chua nhưng nếu lạm dụng sẽ bị đắng. Khi hãm đường, bạn cần điều chỉnh ngọn lửa vừa phải, nếu để lửa quá to sẽ bị cháy.
Một loại khác là đường phèn, chỉ dùng trong gia đình hoặc làm quà biếu vì loại đường này được chiết xuất công phu hơn và khối lượng thành phẩm ít hơn. Sau khi thắng, người ta đổ lượng đường này vào một chiếc vại sành, đậy kín nắp, để khoảng 30-40 ngày, khi mật mía kết thành một khối đặc cứng, đó là đường phèn. Loại này ngọt dịu, để lâu không bị đổi màu.
Nghề nấu đường thốt nốt đã được tỉnh Kiên Giang công nhận là di sản văn hóa phi vật thể cấp tỉnh. Hiện chỉ còn khoảng 30 hộ giữ nghề nấu đường thốt nốt truyền thống, chủ yếu ở Kiên Lương và Hà Tiên.
[/box]
#Độc #đáo #nghề #nấu #đường #thốt #nốt #ở #Kiên #Giang
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Độc đáo nghề nấu đường thốt nốt ở Kiên Giang bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Địa lý
#Độc #đáo #nghề #nấu #đường #thốt #nốt #ở #Kiên #Giang
Trả lời