Tham khảo Phân tích dàn ý bài thơ Đò Lèn Ngắn gọn, cụ thể, hay nhất. Dàn ý dưới đây sẽ giúp bạn nắm được các ý chính và cách triển khai các luận điểm để hoàn thành bài viết một cách trọn vẹn nhất. Mời các bạn cùng tham khảo!
Phân tích dàn ý bài thơ Đò Lèn – Văn mẫu số 1
a) Mở bài
– Giới thiệu chung về tác giả, tác phẩm:
+ Nguyễn Duy là thi sĩ của những vẻ đẹp đời thường, những trị giá khiêm tốn nhưng vững bền.
+ Bài thơ Đò Lèn được sáng tác vào tháng 9 năm 1938 lúc Nguyễn Duy về quê thăm mẹ sau bao năm xa cách nhưng bà đã ko còn ở đó.
b) Thân thể
* Luận điểm 1: Hình ảnh người bà hiếu thảo trong nỗi nhớ của người cháu.
– Những kỉ niệm tuổi thơ của một cậu nhỏ nghèo, vô tư, ham chơi, tinh nghịch:
+ Vui chơi với các trò chơi thiếu nhi: bắt chim, cắp nhãn, theo bà đi chợ, câu cá.
+ Yêu vào toàn cầu cổ tích: chơi đền Cây Thị, xem lễ đền Song, ấn tượng bởi hương hoa huệ trắng, khói trầm, câu hò ví dặm.
+ Nhắc lại những kỉ niệm xưa, trình bày sự trân trọng tuổi thơ, yêu quý quê hương cội nguồn, thương nhớ người bà mến yêu.
+ Ngoài ra, đó còn là cái nhìn soi mói, tự soi lại sự thờ ơ của bản thân lúc ko biết quan tâm tới bà lúc còn ở bên.
– Hình ảnh người bà qua kí ức của tác giả:
+ Bà đã thầm lặng vượt qua mọi gian nan, giao thương xuôi ngược, chịu mọi nguy hiểm để nuôi đứa cháu mồ côi, tinh nghịch giữa thời chiến tranh khốc liệt.
+ Bà mò cua bắt tép, gánh chè xanh Ba Trại, mấy chục đêm đại hàn, bom Mỹ thổi bay bà tôi, bà tôi đi bán trứng ở bến Lèn.
=> Nét vẽ rất chân thực, rất đậm nét hình ảnh người bà của thi sĩ; và cũng là hình ảnh người bà rất đỗi thân thiết với mỗi gia đình Việt Nam chúng ta.
+ Cô đó là một phần tuổi thơ của tôi thật thân yêu và gắn bó: xúng xính váy áo đi chợ Bình Lâm, …
+ Cô đó hiền lành, tấm lòng nhân hậu, thánh thiện. Tiên, Phật, Thánh soi sáng lòng từ bi, nhân ái nhưng mà cô hướng tới.
+ Được sống trong tình mến thương nâng niu của bà thì người cháu mới thấu hiểu được nỗi lòng của bà.
=> Trước người bà chất phác, siêng năng, rất mực mến thương con cháu, giàu nghị lực, người cháu vô cùng yêu quý và kính trọng bà. Bà là hiện thân của sự hy sinh, chịu thương, chịu thương chịu khó của người phụ nữ Việt Nam, của những con cò lặn lội trong cuộc đời.
* Luận điểm 2: Sự thức khuya của người cháu.
– Xúc cảm của thi sĩ lúc nghĩ về người bà của mình:
+ Hiểu được sự vất vả, cần mẫn, yêu nghề của chị.
+ Yêu quý, kính trọng và hàm ơn thâm thúy bà.
+ Hối hận, ngậm ngùi, đau buồn muộn màng:
“Lúc tôi biết tôi yêu cô đó thì đã quá muộn
Cô đó chỉ còn lại một cây nấm. “
+ Niềm xúc động của người cháu lúc đứng trước mộ bà nội:
Các sông cổ: sông Chu, sông Mã, sông Đò Lèn.
“Sông xưa vẫn nghiêng”: nghĩa về kiếp dâu bể, về sự thay đổi của quê hương, quốc gia.
“Nàng chỉ là cây nấm”: buồn man mác, triết lý về kiếp người hữu hạn trong dòng chảy vô tận của thời kì và vũ trụ; người cháu ăn năn vì năm xưa đã vô tâm ko chăm sóc được bà.
* Đặc điểm nghệ thuật
– Sử dụng các phép đối lập, so sánh và tương phản
– Giọng văn trung thực, thẳng thắn
– Có sự pha trộn giữa phong cách dân gian và phong cách cổ điển.
– Hình ảnh giản dị, thân thiện với đời sống hàng ngày, hí hước dân gian.
c) Kết luận
– Nêu trị giá nội dung bài thơ.
– Nêu cảm nhận của em về bài thơ.
Phân tích dàn ý bài thơ Đò Lèn – Văn mẫu số 2
1. Mở bài:
– Giới thiệu chung về thi sĩ Nguyễn Duy và nói chung về bài thơ Đò Lèn.
2. Nội dung:
* Cháu kể lại hình ảnh người bà, chú mũm mĩm.
– Hai khổ thơ đầu: tác giả gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ của một cậu nhỏ nghèo, vô tư, ham chơi, tinh nghịch:
+ Vui chơi với các trò chơi thiếu nhi: bắt chim, cắp nhãn, theo bà đi chợ, câu cá.
+ Yêu vào toàn cầu cổ tích: chơi đền Cây Thị, xem lễ đền Song, ấn tượng bởi hương hoa huệ trắng, khói trầm, câu hò ví dặm.
+ Nhắc lại những kỉ niệm xưa, trình bày sự trân trọng tuổi thơ, yêu quý quê hương cội nguồn, thương nhớ người bà mến yêu.
+ Ngoài ra, đó còn là cái nhìn soi mói, tự soi lại sự thờ ơ của bản thân lúc ko biết quan tâm tới bà lúc còn ở bên.
– Ba khổ thơ tiếp theo: Nguyễn Duy đã tái tạo đầy xúc động về hình ảnh người bà mến yêu của mình:
+ Bà thầm lặng vượt qua mọi gian nan, giao thương xuôi ngược, chịu đựng mọi nguy hiểm để nuôi nấng đứa cháu mồ côi, tinh nghịch giữa chiến tranh khốc liệt: bà mò cua bắt tép, gánh chè xanh Ba Trại, tuổi ngoài ba mươi. Những đêm đại hàn, bom Mỹ thổi bay nhà bà tôi, bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn.
=> Đó là nét vẽ rất thực, rất đậm nét về hình ảnh người bà của thi sĩ; và cũng là hình ảnh người bà rất đỗi thân thiện với mỗi + Bà là một phần tuổi thơ của em thật thân yêu và gắn bó: bồng váy đi chợ Bình Lâm, …
+ Cô đó hiền lành, tấm lòng nhân hậu, thánh thiện. Tiên, Phật, Thánh soi sáng lòng từ bi, nhân ái nhưng mà cô hướng tới. Được sống trong tình mến thương nâng niu của bà, đứa cháu mới thấu hiểu nỗi lòng của bà.
=> Trước người bà chất phác, siêng năng, rất mực mến thương con cháu, giàu nghị lực, người cháu vô cùng yêu quý và kính trọng bà. Bà là hiện thân của sự hy sinh, chịu thương, chịu thương chịu khó của người phụ nữ Việt Nam, của những con cò lặn lội trong cuộc đời.
* Sự tỉnh giấc muộn màng của người cháu
– Niềm xúc động của người cháu lúc đứng trước mộ bà nội:
+ Các con sông cổ là sông Chu, sông Mã, sông Đò Lèn.
+ Câu thơ: “Sông xưa còn nghiêng” mang ý nghĩa về sự sống của cây dâu, sự thay đổi của quê hương, quốc gia.
+ Câu cuối của bài thơ “Cô chỉ là cây nấm” đượm buồn, mang ý nghĩa triết lí về kiếp người hữu hạn trong dòng chảy vô hạn của thời kì và vũ trụ. Đồng thời bộc bạch sự ăn năn của người cháu vì năm xưa đã vô tâm ko chăm sóc được bà.
3. Kết luận:
Nhận xét chung về bài thơ.
Phân tích bài thơ Đò Lèn – Bài thơ mẫu
Kế bên thành công của những tác phẩm như: “Bãi cát trắng”, “Ánh trăng”, “Đát vàng”… thì bài thơ “Đò Lèn” của Nguyễn Duy cũng đã để lại nhiều ấn tượng thâm thúy trong lòng người đọc. nhọn. Bài thơ này được ông viết vào năm 1983, trong một dịp ông trở về quê hương, sống với những kỷ niệm vui buồn lộn lạo của tuổi thơ.
Nhắc tới tuổi thơ là nhắc tới những hình ảnh xinh xắn, yên bình nhưng Nguyễn Duy lại bổi hổi nhớ về tuổi thơ với những kỷ niệm trong thời chiến tranh tao loạn:
“Lúc còn nhỏ, tôi ra cống Na để câu cá.
Cầm váy đi chợ Bình Lâm
Bắt chim sẻ bên tai tượng Phật
Và có lúc ăn trộm nhãn chùa Trần ”.
Tuổi thơ của tác giả là đánh cá, theo bà đi chợ, bắt chim sẻ, trộm nhãn. Ko chỉ vậy, thuở đó, tác giả còn được theo bà tới đền Cây Thị, đi lễ đền Sòng, nghe hát quan họ. Có thể thấy đây là một cậu nhỏ tinh nghịch, vô tư, hồn nhiên và rất hiếu động. Kỉ niệm tuổi thơ của anh ko gắn với bè bạn, những đứa trẻ cùng trang lứa nhưng mà gắn bó với bà ngoại. Nhờ có bà nhưng mà người cháu mới biết được những vị trí, chốn tâm linh của con người và đời sống ý thức của họ vô cùng phong phú. Bà và cháu gái gắn bó mật thiết vì cậu nhỏ luôn theo sát bà, dù là đi chợ hay đi lễ chùa.
Chính vì sự vô tư tương tự nên lúc tác giả trông thấy lòng tham của cô cũng là lúc dằn vặt trong hối hận:
“Lần trước nhất tôi biết bà tôi rất nghèo
Bà cụ săn tôm cua ở Đồng Quan
Cô đi gánh chè xanh Ba Trại
Quán cháo lòng Đồng Giao những đêm se lạnh ”.
Tuổi thơ ham chơi nên anh ko trông thấy chị phải lao động kiếm sống vất vả như thế nào. Hái cua tôm xong, chị đi gánh chè, bán trứng. Cô gánh vác trách nhiệm của một người cha, người mẹ để nuôi nấng anh lớn khôn. Tới đây, tác giả ko còn gợi nhớ tới những trò lố của tuổi thơ nhưng mà thay vào đó là hình ảnh kiên cường, hi sinh của người bà.
“Tôi sáng tỏ giữa bờ biển tan vỡ – có thật
Giữa bà tôi và thần tiên thiêng liêng
Năm đói củ riềng luộc.
Chỉ nghe mùi hương của hoa huệ trắng và trầm hương ”.
Tình yêu của bà rất giống với tiên, Phật, thần, luôn hy sinh, chịu đựng gian nan để nuôi nấng cháu trai trưởng thành. Dù gặp phải bao nhiêu khó khăn, cô vẫn nhẫn nhịn và ko lùi bước. Khổ mấy năm đói phải ăn củ riềng luộc nhưng tác giả vẫn nghe mùi thơm của bông súng và hương hoa trắng. Mùi hương đó có phải là ám ảnh của quá khứ, của những ngày chàng theo nàng về đền Sòng, đền Cây Thị?
Người bà từng chịu bao gian nan nay đã phải kiên cường đương đầu với sự khốc liệt của trận đấu tranh vô nghĩa:
“Bom Mỹ đã thổi bay ngôi nhà của bà tôi
Temple of the Bay, bay tất cả các ngôi đền
Thánh và Phật rủ nhau đi đâu?
Bà tôi bán trứng ở bến Lèn ”.
Cuộc sống khốn khó đó, ngôi nhà của chị bị bom Mỹ thổi bay, những nơi linh thiêng phục vụ đời sống tâm linh của người dân nói chung và của chị nói riêng như chùa chiền cũng ko cánh nhưng mà bay. Một mình bà kiếm sống bằng nghề bán trứng. Điều gì có thể khó khăn hơn những trắc trở nhưng mà cô đó đã trải qua? Bom đạn ko làm cô mất đi sức sống nhưng mà càng khiến cô kiên cường, mạnh mẽ hơn. Sức mạnh đó là sức mạnh của những con người lớn lao và người hùng.
Thời kì trôi nhanh, và cậu nhỏ đã sớm trưởng thành:
“Em đi quân nhân, lâu rồi ko về quê.
Dòng sông xưa vẫn bên tuyết lở
Lúc tôi biết tôi yêu cô đó thì đã quá muộn.
bạn chỉ là một cây nấm. ”
Tác giả tiếc rằng phải tới lúc trưởng thành, cô mới hiểu được sự vất vả và hy sinh của cô. Lúc người cháu muốn cảm ơn bà nội thì bà nội đã ko còn nữa. Khổ thơ là nỗi đớn đau, xâu xé tới xót xa vì mất đi một người thân yêu, thân thiện nhất. Lúc người cháu đi quân nhân về, muốn gặp bà và báo đáp lòng tốt của bà nhưng mà “bà chỉ còn một cây nấm”, niềm xúc động vỡ òa thành tiếng nức nở. Ko một người nào ko xúc động, ko nghẹn ngào nức nở trước cảnh tượng đó. Sự ăn năn đã trở thành muộn màng, day dứt trong lòng tác giả.
Với giọng văn thành tâm, thâm thúy và thành công lúc sử dụng sự đối lập giữa hai mặt hư vô – thực tại, giữa bà và tiên, Phật, thánh, thần và giữa sự hiếu động, bất cẩn của đứa cháu và nỗi vất vả. , sự hy sinh của người bà đã góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm. Nguyễn Duy ko cần mượn hình ảnh tượng trưng để nói lên tình cảm của mình đối với người bà nhưng mà anh đã trực tiếp trình bày tình cảm đó qua hình ảnh người bà tảo tần, cần mẫn. Chính điều này đã để lại dư ba trong lòng người đọc.
Trên đây là Phân tích dàn ý bài thơ Đò Lèn làm Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo Được sưu tầm, mong rằng với nội dung tham khảo này các em có thể phát huy tốt nhất bài văn của mình, chúc các em học tốt môn Ngữ Văn!
Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Giáo dục
Trả lời