Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.
Phân công
Thi sĩ Hữu Thỉnh từng nhận xét Nguyễn Quang Sáng là “nhà văn của người Nam Bộ” bởi “văn của anh có hồn, mang hơi thở, phong cách, cốt cách của người Nam Bộ”. Một trong những tác phẩm đó của Nguyễn Quang Sáng là Truyện ngắn Chiếc lược ngà – một câu chuyện cảm động khắc họa tình cha con của ông Sáu và nhỏ Thu trong bối cảnh khói lửa chiến tranh.. Nhân vật nhỏ Thu được mô tả với những nét tính cách rất riêng và tình cha con sâu nặng.
Nhỏ Thu – cô nhỏ tám tuổi – luôn có một tình yêu cha tha thiết và kỳ lạ, dù em chưa một lần họp mặt cha. Điều duy nhất khiến cô có ý tưởng về một người cha là bức ảnh chụp cha mẹ cô bên nhau nhưng cô vẫn coi là báu vật. Nhỏ Thu như đặt tất cả tình mến thương của bố vào bức ảnh đó.
Ngày bố về, cô hoàn toàn bất thần và bất thần, bởi người đàn ông trước mặt cô ko hề giống bố trong bức ảnh chụp cùng mẹ. Cha anh ko có vết sẹo dài kinh khủng tương tự. Trong suy nghĩ của mình, Thu coi cha mình là người người hùng xuất sắc, xuất sắc và đẹp tươi. Có nhẽ vì thế nhưng từ ngạc nhiên, cô chuyển sang sợ hãi, sợ người đàn ông lạ mặt tự xưng là bố mình, sợ vết sẹo dài trên má. Hành động chạy vào nhà và hét lên “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” cho thấy sự thơ ngây và sợ hãi trong lòng nhỏ Thu.
Suốt ba ngày bố ở nhà, Thu vẫn ngoan cố ko nhận bố, nhưng quả thực cô nhỏ ko nhận bố. Cô tin chắc rằng Sáu ko phải là cha mình nhưng chỉ là một người đàn ông xa lạ, thậm chí còn sắp thay thế cha cô. Có nhẽ vì thế nhưng Thư đã có những hành động được cho là ngỗ ngược với bố, từ nói năng cụt lủn tới cư xử ương ngạnh. Thậm chí, trước sự tức giận của mẹ, cô nhỏ còn cụt lủn “Ko ăn cơm”, “Cơm chín rồi”, thậm chí còn gọi điện cho bố “Con gọi nhưng người ta ko nghe”. Lúc được mẹ giao nhiệm vụ trông nồi cơm, dù khó khăn tới mấy, cô nhỏ vẫn ko chịu gọi bố tới giúp nhưng chỉ nói “cơm sôi, múc nước đi cho con”. . Đỉnh điểm là lúc trong bữa ăn, cô giành được ba cái kẹp gắp một quả trứng cá to vàng óng – được coi là món ăn quý và ngon nhất, cô trình bày sự ngang bướng và phong cách mạnh mẽ của mình. Nó ngay lập tức “nhặt đũa vào bát, để nguyên đó rồi bất thần ném quả trứng ra ngoài, cơm tung tóe khắp mâm”, một hành động khiến người nào cũng sửng sốt. Và ngay cả lúc bị cha đánh đau, cô nhỏ cũng ko khóc một lời nào, “cô cầm đũa, đặt lại miếng trứng cá vào bát rồi lặng lẽ đứng dậy bước ra khỏi mâm”. Sự ngang bướng của cô đấy còn trình bày ở việc cô đấy đi tới bến cảng, “nỗ lực làm cho những sợi dây kêu lạch cạch, đập thật to lúc cô đấy trình bày sự tức giận của mình. Hành động đó như một lời tuyên bố, một lời thử thách đối với người đàn ông đang ngồi trong nhà, thay thế vị trí của cha mình, và cũng là mẹ của mình. Phản ứng mạnh mẽ của nhỏ Thu khiến ông Sáu buồn, từ chỗ “buồn ko khóc được đành phải cười” tới việc chấp nhận việc nhỏ ko chịu nhận cha, đó là phản ánh của Sáng. Ngày hôm sau, lúc anh sẵn sàng ra đi, anh muốn ôm cô lần cuối nhưng chỉ nhìn anh. Mối quan hệ cha con dường như ko thể tạo nên.
Xem thêm: Tóm tắt truyện ngắn Làng của Kim Lân
Cảm tưởng về nhân vật Thu
Thế nhưng, lúc ông Sáu sắp đi xa thì tình cảm thiêng liêng đấy bỗng bùng lên. Lúc đầu, cô chỉ dám đứng trong góc nhà, lặng lẽ nhìn cha bận rộn tiếp khách. Lúc đối diện với cha, “đôi mắt mênh mang của cô chợt xao xuyến”. Đằng sau đôi mắt mênh mông đấy, có thể là vô vàn suy nghĩ. Rồi lúc ông Sáu sẵn sàng ra về, “nhìn ông bằng ánh mắt vừa thương vừa buồn” và cất tiếng chào “Bố nghe con nói”, trước sự ngỡ ngàng của mọi người, nhỏ Thu bỗng hét lên “Bố ơi… bố ơi!”. động tác ôm cổ bố, hôn khắp nơi và cả “hôn vết sẹo dài trên má” nữa. Hành động đó của nhỏ Thu như muốn bộc bạch một tình yêu nồng nàn, cháy bỏng. Nụ hôn đó như sự chuộc lỗi cho hành vi ương ngạnh của anh mấy ngày qua. Nụ hôn đấy như thay tất cả những lời mến thương cha dành cho con. Nụ hôn đấy như vừa để xoa dịu nỗi đau nhưng chiến tranh đã in sâu vào thể xác cha, vừa để bù đắp nhưng nỗi hụt hẫng đã qua. Nguyễn Quang Sáng tuy viết ko nhiều nhưng chỉ cụ thể đấy thôi cũng đủ khiến người đọc xúc động trước tình cảm hồn nhiên và tình yêu tha thiết của nhỏ Thu.
Xem thêm: Cảm tưởng về bố của tác giả Ngô Mai Anh
Tiếng gọi của bố Thu như tiếng gọi ngắt quãng từ đáy lòng, như chất chứa bao nhiêu mến thương, bao nhiêu hờn giận, bao nhiêu nhớ nhung. Tiếng kêu đó được nhà văn mô tả có sức mạnh “như xé, xé sự yên lặng và xé cả ruột gan con người”. Tiếng kêu đấy như ghi lại thời khắc bừng tỉnh của Thu, nó ko chỉ thương người cha xinh đẹp trong bức ảnh giường chiếu kia nhưng nó còn thương và tự hào về người người hùng đã hi sinh nơi chiến trường để giành lại nền độc lập. dân tộc. Với Thu, vết sẹo trên má của bố vừa là chứng tích của khói lửa bom đạn, vừa là chứng tích về lòng dũng cảm, gan góc của bố.
Thu có một tình yêu thâm thúy, một tình yêu trong sáng và tinh khiết. Tình thương đấy là lời giảng giải trọn vẹn cho mọi sự ngang ngạnh, chống đối ngoan cố nhưng nó dành cho ông Sáu – người đàn ông lạ đột ngột tới nhà thế chỗ cha nó. Bởi vậy, dù Thu có cư xử quá phũ phàng nhưng người đọc vẫn có thể thông cảm và tha thứ cho cô.
Chiếc lược ngà được kể lại qua lời kể của một người bạn của ông Sáu, một nhân vật già có giọng trầm ấm Truyện ngắn như tiếng vọng của một huyền thoại. Truyện đã mô tả thành công tâm lí, tình cảm của nhân vật và đặc thù là nghệ thuật xây dựng nhân vật nhỏ Thu với những nét tính cách, phong cách rất riêng. Với Chiếc lược ngà, Nguyễn Quang Sáng đã trình bày rất thành công một câu chuyện đẹp về tình cha con trên nền lửa đạn. Qua đó, có thể khẳng định, Chiến tranh có thể tàn phá thân thể con người, để lại cho con người những vết thương nhưng tình cảm cao đẹp như tình cha con thì ko bao giờ chết!
Xem thêm: Cảm tưởng của em về người cha thân yêu
Bích Hợp
Bạn xem bài Cảm tưởng về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay Nó có khắc phục được vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko, hãy bình luận thêm về Cảm tưởng về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay bên dưới để https://hubm.edu.vn/ thay đổi & hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ độc giả! Cảm ơn bạn đã ghé thăm website TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO
Nguồn: hubm.edu.vn
Phân mục: Văn Mẫu
#Cảm tưởng #về #nhân vật #nhỏ #Thu #trong #truyện ngắn #Lược #Ngà #rất hay #
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay” state=”close”]
Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay
Hình Ảnh về: Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay
Video về: Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay
Wiki về Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay
Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay -
Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.
Phân công
Thi sĩ Hữu Thỉnh từng nhận xét Nguyễn Quang Sáng là “nhà văn của người Nam Bộ” bởi “văn của anh có hồn, mang hơi thở, phong cách, cốt cách của người Nam Bộ”. Một trong những tác phẩm đó của Nguyễn Quang Sáng là Truyện ngắn Chiếc lược ngà - một câu chuyện cảm động khắc họa tình cha con của ông Sáu và nhỏ Thu trong bối cảnh khói lửa chiến tranh.. Nhân vật nhỏ Thu được mô tả với những nét tính cách rất riêng và tình cha con sâu nặng.
Nhỏ Thu - cô nhỏ tám tuổi - luôn có một tình yêu cha tha thiết và kỳ lạ, dù em chưa một lần họp mặt cha. Điều duy nhất khiến cô có ý tưởng về một người cha là bức ảnh chụp cha mẹ cô bên nhau nhưng cô vẫn coi là báu vật. Nhỏ Thu như đặt tất cả tình mến thương của bố vào bức ảnh đó.
Ngày bố về, cô hoàn toàn bất thần và bất thần, bởi người đàn ông trước mặt cô ko hề giống bố trong bức ảnh chụp cùng mẹ. Cha anh ko có vết sẹo dài kinh khủng tương tự. Trong suy nghĩ của mình, Thu coi cha mình là người người hùng xuất sắc, xuất sắc và đẹp tươi. Có nhẽ vì thế nhưng từ ngạc nhiên, cô chuyển sang sợ hãi, sợ người đàn ông lạ mặt tự xưng là bố mình, sợ vết sẹo dài trên má. Hành động chạy vào nhà và hét lên “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” cho thấy sự thơ ngây và sợ hãi trong lòng nhỏ Thu.
Suốt ba ngày bố ở nhà, Thu vẫn ngoan cố ko nhận bố, nhưng quả thực cô nhỏ ko nhận bố. Cô tin chắc rằng Sáu ko phải là cha mình nhưng chỉ là một người đàn ông xa lạ, thậm chí còn sắp thay thế cha cô. Có nhẽ vì thế nhưng Thư đã có những hành động được cho là ngỗ ngược với bố, từ nói năng cụt lủn tới cư xử ương ngạnh. Thậm chí, trước sự tức giận của mẹ, cô nhỏ còn cụt lủn “Ko ăn cơm”, “Cơm chín rồi”, thậm chí còn gọi điện cho bố “Con gọi nhưng người ta ko nghe”. Lúc được mẹ giao nhiệm vụ trông nồi cơm, dù khó khăn tới mấy, cô nhỏ vẫn ko chịu gọi bố tới giúp nhưng chỉ nói "cơm sôi, múc nước đi cho con". . Đỉnh điểm là lúc trong bữa ăn, cô giành được ba cái kẹp gắp một quả trứng cá to vàng óng - được coi là món ăn quý và ngon nhất, cô trình bày sự ngang bướng và phong cách mạnh mẽ của mình. Nó ngay lập tức “nhặt đũa vào bát, để nguyên đó rồi bất thần ném quả trứng ra ngoài, cơm tung tóe khắp mâm”, một hành động khiến người nào cũng sửng sốt. Và ngay cả lúc bị cha đánh đau, cô nhỏ cũng ko khóc một lời nào, “cô cầm đũa, đặt lại miếng trứng cá vào bát rồi lặng lẽ đứng dậy bước ra khỏi mâm”. Sự ngang bướng của cô đấy còn trình bày ở việc cô đấy đi tới bến cảng, “nỗ lực làm cho những sợi dây kêu lạch cạch, đập thật to lúc cô đấy trình bày sự tức giận của mình. Hành động đó như một lời tuyên bố, một lời thử thách đối với người đàn ông đang ngồi trong nhà, thay thế vị trí của cha mình, và cũng là mẹ của mình. Phản ứng mạnh mẽ của nhỏ Thu khiến ông Sáu buồn, từ chỗ “buồn ko khóc được đành phải cười” tới việc chấp nhận việc nhỏ ko chịu nhận cha, đó là phản ánh của Sáng. Ngày hôm sau, lúc anh sẵn sàng ra đi, anh muốn ôm cô lần cuối nhưng chỉ nhìn anh. Mối quan hệ cha con dường như ko thể tạo nên.
Xem thêm: Tóm tắt truyện ngắn Làng của Kim Lân
Cảm tưởng về nhân vật Thu
Thế nhưng, lúc ông Sáu sắp đi xa thì tình cảm thiêng liêng đấy bỗng bùng lên. Lúc đầu, cô chỉ dám đứng trong góc nhà, lặng lẽ nhìn cha bận rộn tiếp khách. Lúc đối diện với cha, “đôi mắt mênh mang của cô chợt xao xuyến”. Đằng sau đôi mắt mênh mông đấy, có thể là vô vàn suy nghĩ. Rồi lúc ông Sáu sẵn sàng ra về, “nhìn ông bằng ánh mắt vừa thương vừa buồn” và cất tiếng chào “Bố nghe con nói”, trước sự ngỡ ngàng của mọi người, nhỏ Thu bỗng hét lên “Bố ơi… bố ơi!”. động tác ôm cổ bố, hôn khắp nơi và cả "hôn vết sẹo dài trên má" nữa. Hành động đó của nhỏ Thu như muốn bộc bạch một tình yêu nồng nàn, cháy bỏng. Nụ hôn đó như sự chuộc lỗi cho hành vi ương ngạnh của anh mấy ngày qua. Nụ hôn đấy như thay tất cả những lời mến thương cha dành cho con. Nụ hôn đấy như vừa để xoa dịu nỗi đau nhưng chiến tranh đã in sâu vào thể xác cha, vừa để bù đắp nhưng nỗi hụt hẫng đã qua. Nguyễn Quang Sáng tuy viết ko nhiều nhưng chỉ cụ thể đấy thôi cũng đủ khiến người đọc xúc động trước tình cảm hồn nhiên và tình yêu tha thiết của nhỏ Thu.
Xem thêm: Cảm tưởng về bố của tác giả Ngô Mai Anh
Tiếng gọi của bố Thu như tiếng gọi ngắt quãng từ đáy lòng, như chất chứa bao nhiêu mến thương, bao nhiêu hờn giận, bao nhiêu nhớ nhung. Tiếng kêu đó được nhà văn mô tả có sức mạnh “như xé, xé sự yên lặng và xé cả ruột gan con người”. Tiếng kêu đấy như ghi lại thời khắc bừng tỉnh của Thu, nó ko chỉ thương người cha xinh đẹp trong bức ảnh giường chiếu kia nhưng nó còn thương và tự hào về người người hùng đã hi sinh nơi chiến trường để giành lại nền độc lập. dân tộc. Với Thu, vết sẹo trên má của bố vừa là chứng tích của khói lửa bom đạn, vừa là chứng tích về lòng dũng cảm, gan góc của bố.
Thu có một tình yêu thâm thúy, một tình yêu trong sáng và tinh khiết. Tình thương đấy là lời giảng giải trọn vẹn cho mọi sự ngang ngạnh, chống đối ngoan cố nhưng nó dành cho ông Sáu - người đàn ông lạ đột ngột tới nhà thế chỗ cha nó. Bởi vậy, dù Thu có cư xử quá phũ phàng nhưng người đọc vẫn có thể thông cảm và tha thứ cho cô.
Chiếc lược ngà được kể lại qua lời kể của một người bạn của ông Sáu, một nhân vật già có giọng trầm ấm Truyện ngắn như tiếng vọng của một huyền thoại. Truyện đã mô tả thành công tâm lí, tình cảm của nhân vật và đặc thù là nghệ thuật xây dựng nhân vật nhỏ Thu với những nét tính cách, phong cách rất riêng. Với Chiếc lược ngà, Nguyễn Quang Sáng đã trình bày rất thành công một câu chuyện đẹp về tình cha con trên nền lửa đạn. Qua đó, có thể khẳng định, Chiến tranh có thể tàn phá thân thể con người, để lại cho con người những vết thương nhưng tình cảm cao đẹp như tình cha con thì ko bao giờ chết!
Xem thêm: Cảm tưởng của em về người cha thân yêu
Bích Hợp
Bạn xem bài Cảm tưởng về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay Nó có khắc phục được vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko, hãy bình luận thêm về Cảm tưởng về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay bên dưới để https://hubm.edu.vn/ thay đổi & hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ độc giả! Cảm ơn bạn đã ghé thăm website TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO
Nguồn: hubm.edu.vn
Phân mục: Văn Mẫu
#Cảm tưởng #về #nhân vật #nhỏ #Thu #trong #truyện ngắn #Lược #Ngà #rất hay #
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” border-radius: 5px; -webkit-border-radius: 5px; border: 2px solid #1c4a97; padding: 10px 20px;”>
Bạn đang xem: Cảm nghĩ về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay Trong TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO
Cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.
Phân công
Nhà thơ Hữu Thỉnh từng nhận xét Nguyễn Quang Sáng là “nhà văn của người Nam Bộ” bởi “văn của anh có hồn, mang hơi thở, phong cách, cốt cách của người Nam Bộ”. Một trong những tác phẩm đó của Nguyễn Quang Sáng là Truyện ngắn Chiếc lược ngà – một câu chuyện cảm động khắc họa tình cha con của ông Sáu và bé Thu trong bối cảnh khói lửa chiến tranh.. Nhân vật bé Thu được miêu tả với những nét tính cách rất riêng và tình cha con sâu nặng.
Bé Thu – cô bé tám tuổi – luôn có một tình yêu cha tha thiết và kỳ lạ, dù em chưa một lần gặp mặt cha. Điều duy nhất khiến cô có ý tưởng về một người cha là bức ảnh chụp cha mẹ cô bên nhau mà cô vẫn coi là báu vật. Bé Thu như đặt tất cả tình yêu thương của bố vào bức ảnh đó.
Ngày bố về, cô hoàn toàn bất ngờ và bất ngờ, bởi người đàn ông trước mặt cô không hề giống bố trong bức ảnh chụp cùng mẹ. Cha anh không có vết sẹo dài khủng khiếp như vậy. Trong suy nghĩ của mình, Thu coi cha mình là người anh hùng hoàn hảo, hoàn hảo và đẹp đẽ. Có lẽ vì thế mà từ ngạc nhiên, cô chuyển sang sợ hãi, sợ người đàn ông lạ mặt tự xưng là bố mình, sợ vết sẹo dài trên má. Hành động chạy vào nhà và hét lên “Mẹ ơi! Mẹ ơi!” cho thấy sự ngây thơ và sợ hãi trong lòng bé Thu.
Suốt ba ngày bố ở nhà, Thu vẫn ngoan cố không nhận bố, mà quả thực cô bé không nhận bố. Cô tin chắc rằng Sáu không phải là cha mình mà chỉ là một người đàn ông xa lạ, thậm chí còn sắp thay thế cha cô. Có lẽ vì thế mà Thư đã có những hành động được cho là ngỗ ngược với bố, từ nói năng cộc lốc đến cư xử ương ngạnh. Thậm chí, trước sự tức giận của mẹ, cô bé còn cộc lốc “Không ăn cơm”, “Cơm chín rồi”, thậm chí còn gọi điện cho bố “Con gọi mà người ta không nghe”. Khi được mẹ giao nhiệm vụ trông nồi cơm, dù khó khăn đến mấy, cô bé vẫn không chịu gọi bố đến giúp mà chỉ nói “cơm sôi, múc nước đi cho con”. . Đỉnh điểm là khi trong bữa ăn, cô giành được ba cái kẹp gắp một quả trứng cá to vàng óng – được coi là món ăn quý và ngon nhất, cô thể hiện sự bướng bỉnh và cá tính mạnh mẽ của mình. Nó lập tức “nhặt đũa vào bát, để nguyên đó rồi bất ngờ ném quả trứng ra ngoài, cơm tung tóe khắp mâm”, một hành động khiến ai cũng sửng sốt. Và ngay cả khi bị cha đánh đau, cô bé cũng không khóc một lời nào, “cô cầm đũa, đặt lại miếng trứng cá vào bát rồi lặng lẽ đứng dậy bước ra khỏi mâm”. Sự bướng bỉnh của cô ấy còn thể hiện ở việc cô ấy đi đến bến cảng, “cố gắng làm cho những sợi dây kêu lạch cạch, đập thật to khi cô ấy thể hiện sự tức giận của mình. Hành động đó như một lời tuyên bố, một lời thách thức đối với người đàn ông đang ngồi trong nhà, thay thế vị trí của cha mình, và cũng là mẹ của mình. Phản ứng mạnh mẽ của bé Thu khiến ông Sáu buồn, từ chỗ “buồn không khóc được đành phải cười” đến việc chấp nhận việc bé không chịu nhận cha, đó là phản ánh của Sáng. Ngày hôm sau, khi anh chuẩn bị ra đi, anh muốn ôm cô lần cuối nhưng chỉ nhìn anh. Mối quan hệ cha con dường như không thể hình thành.
Xem thêm: Tóm tắt truyện ngắn Làng của Kim Lân
Cảm nghĩ về nhân vật Thu
Thế nhưng, khi ông Sáu sắp đi xa thì tình cảm thiêng liêng ấy bỗng bùng lên. Ban đầu, cô chỉ dám đứng trong góc nhà, lặng lẽ nhìn cha bận rộn tiếp khách. Khi đối diện với cha, “đôi mắt mênh mang của cô chợt xao xuyến”. Đằng sau đôi mắt mênh mông ấy, có thể là vô vàn suy nghĩ. Rồi khi ông Sáu chuẩn bị ra về, “nhìn ông bằng ánh mắt vừa thương vừa buồn” và cất tiếng chào “Bố nghe con nói”, trước sự ngỡ ngàng của mọi người, bé Thu bỗng hét lên “Bố ơi… bố ơi!”. động tác ôm cổ bố, hôn khắp nơi và cả “hôn vết sẹo dài trên má” nữa. Hành động đó của bé Thu như muốn bày tỏ một tình yêu nồng nàn, cháy bỏng. Nụ hôn đó như sự chuộc lỗi cho hành vi ương ngạnh của anh mấy ngày qua. Nụ hôn ấy như thay tất cả những lời yêu thương cha dành cho con. Nụ hôn ấy như vừa để an ủi nỗi đau mà chiến tranh đã in sâu vào thân xác cha, vừa để bù đắp nhưng nỗi hụt hẫng đã qua. Nguyễn Quang Sáng tuy viết không nhiều nhưng chỉ chi tiết ấy thôi cũng đủ khiến người đọc xúc động trước tình cảm hồn nhiên và tình yêu tha thiết của bé Thu.
Xem thêm: Cảm nghĩ về bố của tác giả Ngô Mai Anh
Tiếng gọi của bố Thu như tiếng gọi đứt quãng từ đáy lòng, như chất chứa bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu hờn giận, bao nhiêu nhớ nhung. Tiếng kêu đó được nhà văn miêu tả có sức mạnh “như xé, xé sự im lặng và xé cả ruột gan con người”. Tiếng kêu ấy như đánh dấu thời khắc bừng tỉnh của Thu, nó không chỉ thương người cha xinh đẹp trong bức ảnh giường chiếu kia mà nó còn thương và tự hào về người anh hùng đã hi sinh nơi chiến trường để giành lại nền độc lập. dân tộc. Với Thu, vết sẹo trên má của bố vừa là chứng tích của khói lửa bom đạn, vừa là chứng tích về lòng dũng cảm, gan dạ của bố.
Thu có một tình yêu sâu sắc, một tình yêu trong sáng và thuần khiết. Tình thương ấy là lời giải thích trọn vẹn cho mọi sự ngang ngạnh, chống đối ngoan cố mà nó dành cho ông Sáu – người đàn ông lạ đột ngột đến nhà thế chỗ cha nó. Bởi vậy, dù Thu có cư xử quá phũ phàng nhưng người đọc vẫn có thể thông cảm và tha thứ cho cô.
Chiếc lược ngà được kể lại qua lời kể của một người bạn của ông Sáu, một nhân vật già có giọng trầm ấm Truyện ngắn như tiếng vọng của một huyền thoại. Truyện đã miêu tả thành công tâm lí, tình cảm của nhân vật và đặc biệt là nghệ thuật xây dựng nhân vật bé Thu với những nét tính cách, cá tính rất riêng. Với Chiếc lược ngà, Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện rất thành công một câu chuyện đẹp về tình cha con trên nền lửa đạn. Qua đó, có thể khẳng định, Chiến tranh có thể tàn phá cơ thể con người, để lại cho con người những vết thương nhưng tình cảm cao đẹp như tình cha con thì không bao giờ chết!
Xem thêm: Cảm nghĩ của em về người cha thân yêu
Bích Hợp
Bạn xem bài Cảm nghĩ về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay Nó có giải quyết được vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không, hãy bình luận thêm về Cảm nghĩ về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay bên dưới để https://hubm.edu.vn/ chỉnh sửa & hoàn thiện nội dung tốt hơn phục vụ bạn đọc! Cảm ơn bạn đã ghé thăm website TRƯỜNG THPT TRẦN HƯNG ĐẠO
Nguồn: hubm.edu.vn
Chuyên mục: Văn Mẫu
#Cảm nghĩ #về #nhân vật #bé #Thu #trong #truyện ngắn #Lược #Ngà #rất hay #
[/box]
#Cảm #nhận #về #nhân #vật #nhỏ #Thu #trong #truyện #ngắn #Chiếc #Lược #Ngà #cực #hay
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về nhân vật nhỏ Thu trong truyện ngắn Chiếc Lược Ngà cực hay bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Cảm #nhận #về #nhân #vật #nhỏ #Thu #trong #truyện #ngắn #Chiếc #Lược #Ngà #cực #hay
Trả lời