Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
“Việt Nam, tổ quốc của tôi
Nơi biển lúa rộng lớn đẹp hơn bầu trời “
Nếu Nguyễn Đình Thi bộc bạch niềm tự hào về sự lớn lao và vẻ đẹp của tổ quốc qua bài thơ “Việt Nam quê hương tôi” thì Nguyễn Khoa Điềm với bài thơ “Tổ quốc” lại có cách nói lạ mắt về tổ quốc mình. con người, của nhân dân.
Đề tài quê hương, tổ quốc ko còn quá xa lạ với người đọc cũng như đối với lối viết của giới văn nghệ sĩ, nhưng với Nguyễn Khoa Điềm, bài thơ “Tổ quốc” được khai thác rất lạ mắt, thân thuộc và mang tính triết lý thâm thúy. Bài thơ nằm ở phần đầu chương V của Bài ca Mặt đường khát vọng, ra đời năm 1971 trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước căng thẳng và thảm khốc.
Thi sĩ ko mở đầu bằng những lời ngợi ca, dùng những hình ảnh tuyệt vời để so sánh nhưng mà anh đi từ cội nguồn, cái gốc nhưng mà tổ quốc từng có.
“Lúc tôi lớn lên … tổ quốc có từ ngày đó”
Nguyễn Khoa Điềm tuy nằm trong số những thi sĩ mới nhưng lối viết của ông một thể hiện sự tâm thành, giản dị rất đáng trân trọng. Trong đoạn văn này, từ “ta” được dùng với nhiều nghĩa, có thể hiểu đây là tác giả – nhân vật trữ tình hoặc có thể là tất cả chúng ta, những người con thời vua Hùng trên tổ quốc Việt Nam. Ngẫm lại thì quả đúng tương tự, tổ quốc đã có từ lúc chúng ta lớn lên tổ quốc đã có rồi, từ rất lâu rồi, qua từ “mở đầu, lớn lên” nhưng ko người nào đoán đúng về thời kì ra đời. đời sống. Mọi người dù ở từng lớp hay thế hệ nào cũng sẽ hiểu về tổ quốc một cách đơn giản nhất, bình dị và thân thiện nhất có nhẽ là trong những lời ru của bà, những câu chuyện mẹ kể. tuổi thơ “ngày xửa ngày xưa”.
Năm tháng trôi qua, tổ quốc vững mạnh, tạo nên, tăng trưởng và hoàn thiện từng ngày. Những hình ảnh cụ thể trên được lồng ghép đã gợi lên truyền thống văn hóa, lịch sử lâu đời, lối sống và tâm hồn của người Việt Nam. Đó là những chất liệu dân gian nhưng mà chúng ta thấy trong thơ ca được sử dụng: miếng trầu bà, mái tóc dài dịu dàng của mẹ hay vì giàn, cây sào thân quen lâu năm với lòng trung thành, “gừng cay muối mặn”. “Tình mến thương của cha mẹ.
Có rất nhiều, rất nhiều điều nhưng mà chúng ta gặp phải hàng ngày, nhưng chúng rất đáng quý, chúng trở thành những dấu ấn tốt đẹp về thuần phong mỹ tục. Thứ hai là truyền thống yêu nước thâm thúy với nhiều người con hy sinh vì Tổ quốc. “Nước lớn lên là dân biết trồng tre đánh giặc”, đó là Thánh Gióng và lũy tre làng đánh đuổi giặc Ân. Nhân dân chưa một lần khuất phục, mất sức, kết đoàn. Thứ ba là tới với cuộc sống lao động dai sức, một nắng hai sương, chắt chiu bao nhiêu giọt mồ hôi để có được thành phẩm là những hạt gạo thơm ngon. Từ đó mới thấy hết phẩm chất của con người tốt, luôn coi trọng từng việc nhỏ tới việc lớn. Chín dòng thơ, chín dòng cảm nhận của thi sĩ về quá trình thành lập, tăng trưởng và trưởng thành của tổ quốc. “Tổ quốc của nhân dân” là tư tưởng thâm thúy được thi sĩ trình bày rõ nét hơn và nó sẽ là cảm hứng chủ đạo xuyên suốt bài viết.
Mạch thơ đi từ tạo nên tới nội dung, chất lượng hay cụ thể hơn là ở những dòng thơ tiếp theo để tìm câu trả lời Tổ quốc là gì?
“Tổ quốc là nơi bạn tới trường … Mảnh đất của vĩnh cửu”
Nói về Đất Nước, tình cảm đó ko bao giờ giảm đi nhưng mà trái lại càng trở thành tha thiết với giọng điệu đầy tự hào và mến thương. Đi từ cái giản dị là cách tâm tư, trò chuyện của một cô gái để thấy được chất thơ của chính thi sĩ, tuyến đường của thi sĩ. “Đất”, “Nước” là hai yếu tố riêng biệt trở thành khác lạ trong thơ, được thi sĩ tách biệt chúng một cách táo tợn và lạ lùng. Từ đó mới hiểu sâu, có điều kiện nhận mặt rõ ràng, cụ thể hình ảnh tổ quốc mới thân thiện, thân quen như thế nào. Ở một tổ quốc mở rộng theo từng cuộc đời, in dấu bao thú vui, kỉ niệm vui buồn. Đó là trở về tuổi thơ với tuyến đường làng thân thuộc, mái ấm thân yêu, cho tới lúc lớn lên là mái trường, ngôi làng thân quen để ngày mai có nhân chứng cho tình yêu lứa đôi. Tự nhiên, vùng đất và ko gian đó bỗng trở thành ấm áp, là vùng đất của tâm hồn mỗi người. Âm hưởng hùng hồn, cứng ngắc cùng với lời thơ da diết, hào hùng nhưng mà giản dị để thấy được thời kì và công sức của nhân dân ta đã làm nên dải đất hình chữ S thân yêu này. Để rồi, “Đất Nước của Nhân dân” sẽ tiếp tục được thi sĩ khẳng định một cách mạnh mẽ hơn nữa.
Những câu ca dao trên lúc nói về tổ quốc đều bắt nguồn từ con người, từ những sự vật gắn liền với cuộc đời và số phận tư nhân về mọi mặt: lịch sử, địa lý, văn hóa. Vì vậy, trách nhiệm với Tổ quốc luôn nằm trong sứ mệnh của con người. Thi sĩ nói về tổ quốc bằng những ngôn từ nhẹ nhõm, giản dị nhưng xúc cảm dạt dào, lớn lao nhưng mà ko hề khô khan.
“Trong bạn và tôi hôm nay… một phần của Tổ quốc”
Sự hào hứng, đa cảm nhưng cũng rất mới mẻ lúc nói về tổ quốc được trình bày qua cách xưng hô “anh – em”. Tổ quốc lúc này đây dường như đã in sâu, in sâu vào máu thịt của mỗi người, là tâm hồn và trí tuệ của bạn và tôi. Tình yêu lứa đôi còn xen lẫn tình yêu quê hương tổ quốc, từ việc nhỏ tới việc lớn, tạo nên một tổng thể trong tình yêu quê hương, số đông. Để thấy rằng trách nhiệm đối với Tổ quốc muốn trọn vẹn và thâm thúy thì phải bắt nguồn từ trách nhiệm đối với bản thân. “Tổ quốc là máu xương của chúng ta”. Sống thì mến thương, lo cho bản thân trước rồi mới nghĩ tới việc lớn hơn, sẽ “hóa thân” cho tổ quốc lúc cần. Thi sĩ sử dụng câu chuyện ngụ ngôn “phải biết” thay cho mệnh lệnh, lời thúc giục đánh vào tâm lý của mỗi người dân đối với tổ quốc.
Đất Nước trong trang thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình ảnh, chất thơ, lời tường thuật nồng nàn, giàu chất trí tuệ, vô cùng giản dị nhưng lúc hiểu ra sẽ mang một tầm vóc lớn lao, thiêng liêng đối với quê hương, tổ quốc. Tổ quốc lúc được viết hoa và lặp đi lặp lại nhiều lần là dụng ý của thi sĩ trình bày tình yêu, sự trân trọng và niềm tự hào. Thời kì trôi qua, bài thơ vẫn luôn âm vang sâu lắng trong lòng người đọc.
Những bài viết liên quan:
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất) ” state=”close”]
Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất)
Hình Ảnh về: Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất)
Video về: Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất)
Wiki về Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất)
Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất) -
Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
“Việt Nam, tổ quốc của tôi
Nơi biển lúa rộng lớn đẹp hơn bầu trời "
Nếu Nguyễn Đình Thi bộc bạch niềm tự hào về sự lớn lao và vẻ đẹp của tổ quốc qua bài thơ “Việt Nam quê hương tôi” thì Nguyễn Khoa Điềm với bài thơ “Tổ quốc” lại có cách nói lạ mắt về tổ quốc mình. con người, của nhân dân.
Đề tài quê hương, tổ quốc ko còn quá xa lạ với người đọc cũng như đối với lối viết của giới văn nghệ sĩ, nhưng với Nguyễn Khoa Điềm, bài thơ “Tổ quốc” được khai thác rất lạ mắt, thân thuộc và mang tính triết lý thâm thúy. Bài thơ nằm ở phần đầu chương V của Bài ca Mặt đường khát vọng, ra đời năm 1971 trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước căng thẳng và thảm khốc.
Thi sĩ ko mở đầu bằng những lời ngợi ca, dùng những hình ảnh tuyệt vời để so sánh nhưng mà anh đi từ cội nguồn, cái gốc nhưng mà tổ quốc từng có.
"Lúc tôi lớn lên ... tổ quốc có từ ngày đó"
Nguyễn Khoa Điềm tuy nằm trong số những thi sĩ mới nhưng lối viết của ông một thể hiện sự tâm thành, giản dị rất đáng trân trọng. Trong đoạn văn này, từ “ta” được dùng với nhiều nghĩa, có thể hiểu đây là tác giả - nhân vật trữ tình hoặc có thể là tất cả chúng ta, những người con thời vua Hùng trên tổ quốc Việt Nam. Ngẫm lại thì quả đúng tương tự, tổ quốc đã có từ lúc chúng ta lớn lên tổ quốc đã có rồi, từ rất lâu rồi, qua từ “mở đầu, lớn lên” nhưng ko người nào đoán đúng về thời kì ra đời. đời sống. Mọi người dù ở từng lớp hay thế hệ nào cũng sẽ hiểu về tổ quốc một cách đơn giản nhất, bình dị và thân thiện nhất có nhẽ là trong những lời ru của bà, những câu chuyện mẹ kể. tuổi thơ "ngày xửa ngày xưa".
Năm tháng trôi qua, tổ quốc vững mạnh, tạo nên, tăng trưởng và hoàn thiện từng ngày. Những hình ảnh cụ thể trên được lồng ghép đã gợi lên truyền thống văn hóa, lịch sử lâu đời, lối sống và tâm hồn của người Việt Nam. Đó là những chất liệu dân gian nhưng mà chúng ta thấy trong thơ ca được sử dụng: miếng trầu bà, mái tóc dài dịu dàng của mẹ hay vì giàn, cây sào thân quen lâu năm với lòng trung thành, “gừng cay muối mặn”. “Tình mến thương của cha mẹ.
Có rất nhiều, rất nhiều điều nhưng mà chúng ta gặp phải hàng ngày, nhưng chúng rất đáng quý, chúng trở thành những dấu ấn tốt đẹp về thuần phong mỹ tục. Thứ hai là truyền thống yêu nước thâm thúy với nhiều người con hy sinh vì Tổ quốc. “Nước lớn lên là dân biết trồng tre đánh giặc”, đó là Thánh Gióng và lũy tre làng đánh đuổi giặc Ân. Nhân dân chưa một lần khuất phục, mất sức, kết đoàn. Thứ ba là tới với cuộc sống lao động dai sức, một nắng hai sương, chắt chiu bao nhiêu giọt mồ hôi để có được thành phẩm là những hạt gạo thơm ngon. Từ đó mới thấy hết phẩm chất của con người tốt, luôn coi trọng từng việc nhỏ tới việc lớn. Chín dòng thơ, chín dòng cảm nhận của thi sĩ về quá trình thành lập, tăng trưởng và trưởng thành của tổ quốc. “Tổ quốc của nhân dân” là tư tưởng thâm thúy được thi sĩ trình bày rõ nét hơn và nó sẽ là cảm hứng chủ đạo xuyên suốt bài viết.
Mạch thơ đi từ tạo nên tới nội dung, chất lượng hay cụ thể hơn là ở những dòng thơ tiếp theo để tìm câu trả lời Tổ quốc là gì?
"Tổ quốc là nơi bạn tới trường ... Mảnh đất của vĩnh cửu"
Nói về Đất Nước, tình cảm đó ko bao giờ giảm đi nhưng mà trái lại càng trở thành tha thiết với giọng điệu đầy tự hào và mến thương. Đi từ cái giản dị là cách tâm tư, trò chuyện của một cô gái để thấy được chất thơ của chính thi sĩ, tuyến đường của thi sĩ. “Đất”, “Nước” là hai yếu tố riêng biệt trở thành khác lạ trong thơ, được thi sĩ tách biệt chúng một cách táo tợn và lạ lùng. Từ đó mới hiểu sâu, có điều kiện nhận mặt rõ ràng, cụ thể hình ảnh tổ quốc mới thân thiện, thân quen như thế nào. Ở một tổ quốc mở rộng theo từng cuộc đời, in dấu bao thú vui, kỉ niệm vui buồn. Đó là trở về tuổi thơ với tuyến đường làng thân thuộc, mái ấm thân yêu, cho tới lúc lớn lên là mái trường, ngôi làng thân quen để ngày mai có nhân chứng cho tình yêu lứa đôi. Tự nhiên, vùng đất và ko gian đó bỗng trở thành ấm áp, là vùng đất của tâm hồn mỗi người. Âm hưởng hùng hồn, cứng ngắc cùng với lời thơ da diết, hào hùng nhưng mà giản dị để thấy được thời kì và công sức của nhân dân ta đã làm nên dải đất hình chữ S thân yêu này. Để rồi, “Đất Nước của Nhân dân” sẽ tiếp tục được thi sĩ khẳng định một cách mạnh mẽ hơn nữa.
Những câu ca dao trên lúc nói về tổ quốc đều bắt nguồn từ con người, từ những sự vật gắn liền với cuộc đời và số phận tư nhân về mọi mặt: lịch sử, địa lý, văn hóa. Vì vậy, trách nhiệm với Tổ quốc luôn nằm trong sứ mệnh của con người. Thi sĩ nói về tổ quốc bằng những ngôn từ nhẹ nhõm, giản dị nhưng xúc cảm dạt dào, lớn lao nhưng mà ko hề khô khan.
“Trong bạn và tôi hôm nay… một phần của Tổ quốc”
Sự hào hứng, đa cảm nhưng cũng rất mới mẻ lúc nói về tổ quốc được trình bày qua cách xưng hô “anh - em”. Tổ quốc lúc này đây dường như đã in sâu, in sâu vào máu thịt của mỗi người, là tâm hồn và trí tuệ của bạn và tôi. Tình yêu lứa đôi còn xen lẫn tình yêu quê hương tổ quốc, từ việc nhỏ tới việc lớn, tạo nên một tổng thể trong tình yêu quê hương, số đông. Để thấy rằng trách nhiệm đối với Tổ quốc muốn trọn vẹn và thâm thúy thì phải bắt nguồn từ trách nhiệm đối với bản thân. “Tổ quốc là máu xương của chúng ta”. Sống thì mến thương, lo cho bản thân trước rồi mới nghĩ tới việc lớn hơn, sẽ “hóa thân” cho tổ quốc lúc cần. Thi sĩ sử dụng câu chuyện ngụ ngôn “phải biết” thay cho mệnh lệnh, lời thúc giục đánh vào tâm lý của mỗi người dân đối với tổ quốc.
Đất Nước trong trang thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình ảnh, chất thơ, lời tường thuật nồng nàn, giàu chất trí tuệ, vô cùng giản dị nhưng lúc hiểu ra sẽ mang một tầm vóc lớn lao, thiêng liêng đối với quê hương, tổ quốc. Tổ quốc lúc được viết hoa và lặp đi lặp lại nhiều lần là dụng ý của thi sĩ trình bày tình yêu, sự trân trọng và niềm tự hào. Thời kì trôi qua, bài thơ vẫn luôn âm vang sâu lắng trong lòng người đọc.
Những bài viết liên quan:
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” color: #ff6600;”>Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
“Việt Nam, đất nước của tôi
Nơi biển lúa bao la đẹp hơn bầu trời “
Nếu Nguyễn Đình Thi bày tỏ niềm tự hào về sự vĩ đại và vẻ đẹp của đất nước qua bài thơ “Việt Nam quê hương tôi” thì Nguyễn Khoa Điềm với bài thơ “Đất nước” lại có cách nói độc đáo về đất nước mình. con người, của nhân dân.
Đề tài quê hương, đất nước không còn quá xa lạ với người đọc cũng như đối với lối viết của giới văn nghệ sĩ, nhưng với Nguyễn Khoa Điềm, bài thơ “Đất nước” được khai thác rất độc đáo, quen thuộc và mang tính triết lý sâu sắc. Bài thơ nằm ở phần đầu chương V của Bài ca Mặt đường khát vọng, ra đời năm 1971 trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước căng thẳng và ác liệt.
Nhà thơ không bắt đầu bằng những lời ngợi ca, dùng những hình ảnh tuyệt vời để so sánh mà anh đi từ cội nguồn, cái gốc mà đất nước từng có.
“Khi tôi lớn lên … đất nước có từ ngày đó”
Nguyễn Khoa Điềm tuy nằm trong số những nhà thơ mới nhưng lối viết của ông luôn thể hiện sự chân thành, giản dị rất đáng trân trọng. Trong đoạn văn này, từ “ta” được dùng với nhiều nghĩa, có thể hiểu đây là tác giả – nhân vật trữ tình hoặc có thể là tất cả chúng ta, những người con thời vua Hùng trên đất nước Việt Nam. Ngẫm lại thì quả đúng như vậy, đất nước đã có từ khi chúng ta lớn lên đất nước đã có rồi, từ rất lâu rồi, qua từ “bắt đầu, lớn lên” nhưng không ai đoán đúng về thời gian ra đời. đời sống. Mọi người dù ở tầng lớp hay lứa tuổi nào cũng sẽ hiểu về đất nước một cách đơn giản nhất, bình dị và gần gũi nhất có lẽ là trong những lời ru của bà, những câu chuyện mẹ kể. tuổi thơ “ngày xửa ngày xưa”.
Năm tháng trôi qua, đất nước lớn mạnh, hình thành, phát triển và hoàn thiện từng ngày. Những hình ảnh cụ thể trên được lồng ghép đã gợi lên truyền thống văn hóa, lịch sử lâu đời, lối sống và tâm hồn của người Việt Nam. Đó là những chất liệu dân gian mà chúng ta thấy trong thơ ca được sử dụng: miếng trầu bà, mái tóc dài dịu dàng của mẹ hay vì giàn, cây sào thân quen lâu năm với lòng trung thành, “gừng cay muối mặn”. “Tình yêu thương của cha mẹ.
Có rất nhiều, rất nhiều điều mà chúng ta gặp phải hàng ngày, nhưng chúng rất đáng quý, chúng trở thành những dấu ấn tốt đẹp về thuần phong mỹ tục. Thứ hai là truyền thống yêu nước sâu sắc với nhiều người con hy sinh vì Tổ quốc. “Nước lớn lên là dân biết trồng tre đánh giặc”, đó là Thánh Gióng và lũy tre làng đánh đuổi giặc Ân. Nhân dân chưa một lần khuất phục, mất sức, đoàn kết. Thứ ba là đến với cuộc sống lao động bền bỉ, một nắng hai sương, chắt chiu bao nhiêu giọt mồ hôi để có được thành phẩm là những hạt gạo thơm ngon. Từ đó mới thấy hết phẩm chất của con người tốt, luôn coi trọng từng việc nhỏ đến việc lớn. Chín dòng thơ, chín dòng cảm nhận của nhà thơ về quá trình thành lập, phát triển và trưởng thành của đất nước. “Đất nước của nhân dân” là tư tưởng sâu sắc được nhà thơ thể hiện rõ nét hơn và nó sẽ là cảm hứng chủ đạo xuyên suốt bài viết.
Mạch thơ đi từ hình thành đến nội dung, chất lượng hay cụ thể hơn là ở những dòng thơ tiếp theo để tìm câu trả lời Đất nước là gì?
“Đất nước là nơi bạn đến trường … Mảnh đất của vĩnh cửu”
Nói về Đất Nước, tình cảm ấy không bao giờ giảm đi mà ngược lại càng trở nên tha thiết với giọng điệu đầy tự hào và yêu thương. Đi từ cái giản dị là cách tâm sự, trò chuyện của một cô gái để thấy được chất thơ của chính nhà thơ, con đường của nhà thơ. “Đất”, “Nước” là hai yếu tố biệt lập trở nên khác biệt trong thơ, được nhà thơ tách biệt chúng một cách táo bạo và lạ lùng. Từ đó mới hiểu sâu, có điều kiện nhận biết rõ ràng, cụ thể hình ảnh đất nước mới gần gũi, thân quen như thế nào. Ở một đất nước mở rộng theo từng cuộc đời, in dấu bao niềm vui, kỉ niệm vui buồn. Đó là trở về tuổi thơ với con đường làng quen thuộc, mái ấm thân thương, cho đến khi lớn lên là mái trường, ngôi làng thân quen để mai sau có nhân chứng cho tình yêu lứa đôi. Tự nhiên, vùng đất và không gian ấy bỗng trở nên ấm áp, là vùng đất của tâm hồn mỗi người. Âm hưởng hùng hồn, chắc nịch cùng với lời thơ da diết, hào hùng mà giản dị để thấy được thời gian và công sức của nhân dân ta đã làm nên dải đất hình chữ S thân yêu này. Để rồi, “Đất Nước của Nhân dân” sẽ tiếp tục được nhà thơ khẳng định một cách mạnh mẽ hơn nữa.
Những câu ca dao trên khi nói về đất nước đều bắt nguồn từ con người, từ những sự vật gắn liền với cuộc đời và số phận cá nhân về mọi mặt: lịch sử, địa lý, văn hóa. Vì vậy, trách nhiệm với Đất nước luôn nằm trong sứ mệnh của con người. Nhà thơ nói về đất nước bằng những ngôn từ nhẹ nhàng, giản dị nhưng cảm xúc dạt dào, lớn lao mà không hề khô khan.
“Trong bạn và tôi hôm nay… một phần của Đất nước”
Sự háo hức, đa cảm nhưng cũng rất mới mẻ khi nói về đất nước được thể hiện qua cách xưng hô “anh – em”. Đất nước lúc này đây dường như đã in sâu, in sâu vào máu thịt của mỗi người, là tâm hồn và trí tuệ của bạn và tôi. Tình yêu đôi lứa còn xen lẫn tình yêu quê hương đất nước, từ việc nhỏ đến việc lớn, tạo nên một tổng thể trong tình yêu quê hương, cộng đồng. Để thấy rằng trách nhiệm đối với Đất nước muốn trọn vẹn và sâu sắc thì phải bắt nguồn từ trách nhiệm đối với bản thân. “Tổ quốc là máu xương của chúng ta”. Sống thì yêu thương, lo cho bản thân trước rồi mới nghĩ đến việc lớn hơn, sẽ “hóa thân” cho đất nước khi cần. Nhà thơ sử dụng câu chuyện ngụ ngôn “phải biết” thay cho mệnh lệnh, lời thúc giục đánh vào tâm lý của mỗi người dân đối với đất nước.
Đất Nước trong trang thơ Nguyễn Khoa Điềm là một hình ảnh, chất thơ, lời trần thuật nồng nàn, giàu chất trí tuệ, vô cùng giản dị nhưng khi hiểu ra sẽ mang một tầm vóc lớn lao, thiêng liêng đối với quê hương, đất nước. Đất nước khi được viết hoa và lặp đi lặp lại nhiều lần là dụng ý của nhà thơ thể hiện tình yêu, sự trân trọng và niềm tự hào. Thời gian trôi qua, bài thơ vẫn luôn âm vang sâu lắng trong lòng người đọc.
Những bài viết liên quan:
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn lớp 12, Ngữ văn 12
[/box]
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
“Việt Nam tổ quốc ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”
Nếu như Nguyễn Đình Thi trình bày niềm tự hào trước sự lớn lao, tươi đẹp của tổ quốc qua bài thơ Việt Nam quê hương ta ơi thì Nguyễn Khoa Điềm với thi phẩm Tổ quốc có cách nói riêng đầy rung cảm về tổ quốc của con người, của nhân dân.
Đề tài quê hương, tổ quốc ko còn quá xa lạ với người đọc cũng như cách viết của các văn nghệ sĩ, nhưng với Nguyễn Khoa Điềm thì bài thơ Tổ quốc được khai thác rất rực rỡ nhưng mà thân thuộc, triết lí sâu lắng. Bài thơ nằm trong phần đầu chương V của Trường ca Mặt đường khát vọng ra đời năm 1971 trong thời đoạn kháng chiến chống Mĩ giữa lúc căng thẳng, tàn khốc.
Thi sĩ mở đầu ko phải ngợi ca, dùng những hình ảnh lớn lao để so sánh nhưng mà ông đi từ cái ngọn nguồn, gốc rễ rằng tổ quốc có tự bao giờ.
“Lúc ta lớn lên… tổ quốc có từ ngày đó”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Khoa Điềm dù là thuộc hàng những thi sĩ mới nhưng lối viết của ông một thể hiện nét chân phương, bình dị rất đáng trân trọng. Ở đoạn này từ “ta” được dùng đa nghĩa, có thể hiểu đây là tác giả – nhân vật trữ tình hay có thể là tất cả chúng ta, những con nguười của vua Hùng đất Việt. Ngẫm nghĩ thì điều đó thật đúng, tổ quốc đã có từ bởi lúc chúng ta lớn lên tổ quốc đã có rồi, đã từ rất lâu đời rồi, qua từ “mở đầu, lớn lên” nhưng mà chẳng người nào đoán đúng về thời kì ra đời. Người ta dù ở từng lớp, độ tuổi như thế nào thì cũng sẽ hiểu về tổ quốc một cách thuần tuý nhất là những điều đơn giản, thân thiện, có thể là nằm trong những khúc hát lời ru của bà, câu chuyện mẹ kể thuở thơ ấu “ngày xửa ngày xưa”.
Năm tháng trôi qua tổ quốc lớn lên, tạo nên rồi tăng trưởng, hoàn thiện từng ngày. Những hình ảnh cụ thể trên mang tính tích hợp đã gợi tới truyền thống văn hóa, lịch sử lâu đời, những lối sống, tâm hồn người Việt. Đó là các chất liệu dân gian ta thấy trong thơ được sử dụng: miếng trầu của bà, mái tóc dài hiền hòa của mẹ, hay cái kèo, cái cột thân thuộc bền lâu cùng sự chung tình, son sắc “gừng cay muối mặn” tình yêu cha mẹ.
Còn nhiều rất nhiêù những điều ta gặp hàng ngày nhưng lại rất quý giá, nó trở thành những dấu ấn tốt đẹp thuần phong mỹ tục. Thứ hai là truyền thống yêu nước đậm sâu với bao người con hy sinh vì Tổ quốc. “Tổ quốc lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc”, đó là Thánh Gióng cùng lũy tre làng đuổi giặt Ân. Nhân dân chưa một phút giây nào khuất phục, mất đi sức mạnh khiên cường, kết đoàn. Thứ ba là tới nếp sống lao động dai sức, một nắng hai sương bươn chãi, bao giọt mồ hôi rơi xuống để có được thành phẩm là những hạt gạo thơm ngon. Từ đó mới thấy hết được phẩm chất của nhân dân tốt đẹp, luôn biết trân quý từng điều nhỏ nhặt cho tới những điều lớn lao. Chín dòng thơ, chín dòng cảm nhận của thi sĩ về quá trình tổ quốc lập nên, tăng trưởng, trưởng thành. “Tổ quốc của nhân dân” là tư tưởng thâm thúy được thi sĩ trình bày rõ ràng hơn và nó sẽ là cảm hứng chủ đạo tới suốt bài.
Mạch thơ đi từ cái tạo nên tiếp tới nội dung, chất lượng hay cụ thể hơn ở những dòng thơ tiếp là đi tìm câu trả lời Tổ quốc là gì?
“Tổ quốc là nơi anh tới trường…Đất Nước muôn thuở”
Nói về Đất Nước, xúc cảm đó ko lúc nào suy giảm đi nhưng mà trái lại nó càng lúc càng tha thiết hơn rất nhiều với giọng điệu đầy sự tự hào, mến thương. Đi từ cái giản dị là cách tâm tình, nói chuyện của người con gái để thấy được chất thơ riêng, lối đi của thi sĩ. “Đất”, “Nước” là hai thành tố đơn lập trở thành khác thường trong thơ đã được thi sĩ mạnh dạn, mới lạ tách chúng ra riêng. Từ đó mới hiểu được thâm thúy, có điều kiện biết rõ ràng, cụ thể về hình ảnh tổ quốc mới thân thiện, thân thuộc làm sao. Ở tổ quốc mở rộng theo mỗi cuộc đời, in dấu bao nỗi niềm, kí ức vui buồn. Đó là trở về tuổi thơ với tuyến đường làng thân thuộc, ngôi nhà mến thương, tới lúc lớn lên là mái trường, ngôi làng thân thuộc để mai này nơi đó chứng dám cho tình yêu lứa đôi hò hứa. Tự nhiên mảnh đất, ko gian đó bỗng trở thành đầy ấm áp, mảnh đất tâm hồn mỗi người. Âm hưởng hùng hồn, cứng ngắc đồng hành lời thơ da diết, hào hùng nhưng mà giản dị để thấy được thời kì, công sức dân ta làm nên dải đất hình chữ S thân yêu này. Để lúc này “Đất Nước của nhân dân” tới đây tiếp tục được thi sĩ khẳng định mạnh mẽ hơn.
Những lời thơ ở trên lúc nói về tổ quốc đều bắt nguồn từ con người, từ những điều nối kết với đời sống, số phận từng tư nhân ở mọi mặt: lịch sử, địa lí, văn hóa. Do vậy trách nhiệm với Đất Nước luôn nằm ở sứ mệnh của con người. Thi sĩ nói về tổ quốc bằng lời thơ nhẹ nhõm, đơn giản nhưng xúc cảm dạt dào, lớn lao ko hề lộ sự khô khan.
“Trong anh và em hôm nay… một phần Đất Nước”
Tha thiết, tâm tình nhưng mà còn rất đỗi mới lạ để nói về tổ quốc được trình diễn trong cách xưng hô “anh – em”. Lúc này tổ quốc như in hằn, ghi dấu trong xương thịt của mỗi người, tâm hồn, trí tuệ của anh và em. Tình yêu lứa đôi cũng hòa cùng tình yêu tổ quốc, từ cái nhỏ gom vào cái lớn tạo nên sự vẹn tròn trong tình yêu quê hương, số đông. Để lúc đó sẽ thấy được trách nhiệm đối với Đất Nước muốn trọn vẹn, đậm sâu thì nó phải bắt nguồn từ trách nhiệm đối với bản thân. “Đất Nước là máu xương của mình”. Lúc chúng ta sống mến thương bản thân, biết chăm sóc chính mình trước tiên thì mới nghĩ tới chăm lo những thứ lớn lao hơn, sẽ “hóa thân” cho tổ quốc lúc cần. Thi sĩ sử dụng điệp ngữ “phải biết” thay cho lời mệnh lệnh, thôi thúc đánh vào tâm lí mỗi công dân đối với nước nhà.
Đất Nước trong trang thơ của Nguyễn Khoa Điềm là hình ảnh, lời thơ, cách kể thiết tha nhưng mà giàu trí tuệ, giản dị vô cùng những lúc hiểu nó sẽ mang tầm vóc lớn lao, thiêng liêng về quê hương, tổ quốc. Đất Nước lúc viết hoa và lặp lại nhiều lần chính là dụng ý thi sĩ trình bày niềm mến yêu, trân trọng, tự hào. Thời kì trôi xa thì bài thơ luôn mang tiếng vang sâu lắng trong lòng độc giả.
Các bài viết liên quan:
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
“Việt Nam tổ quốc ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn”
Nếu như Nguyễn Đình Thi trình bày niềm tự hào trước sự lớn lao, tươi đẹp của tổ quốc qua bài thơ Việt Nam quê hương ta ơi thì Nguyễn Khoa Điềm với thi phẩm Tổ quốc có cách nói riêng đầy rung cảm về tổ quốc của con người, của nhân dân.
Đề tài quê hương, tổ quốc ko còn quá xa lạ với người đọc cũng như cách viết của các văn nghệ sĩ, nhưng với Nguyễn Khoa Điềm thì bài thơ Tổ quốc được khai thác rất rực rỡ nhưng mà thân thuộc, triết lí sâu lắng. Bài thơ nằm trong phần đầu chương V của Trường ca Mặt đường khát vọng ra đời năm 1971 trong thời đoạn kháng chiến chống Mĩ giữa lúc căng thẳng, tàn khốc.
Thi sĩ mở đầu ko phải ngợi ca, dùng những hình ảnh lớn lao để so sánh nhưng mà ông đi từ cái ngọn nguồn, gốc rễ rằng tổ quốc có tự bao giờ.
“Lúc ta lớn lên… tổ quốc có từ ngày đó”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyễn Khoa Điềm dù là thuộc hàng những thi sĩ mới nhưng lối viết của ông một thể hiện nét chân phương, bình dị rất đáng trân trọng. Ở đoạn này từ “ta” được dùng đa nghĩa, có thể hiểu đây là tác giả – nhân vật trữ tình hay có thể là tất cả chúng ta, những con nguười của vua Hùng đất Việt. Ngẫm nghĩ thì điều đó thật đúng, tổ quốc đã có từ bởi lúc chúng ta lớn lên tổ quốc đã có rồi, đã từ rất lâu đời rồi, qua từ “mở đầu, lớn lên” nhưng mà chẳng người nào đoán đúng về thời kì ra đời. Người ta dù ở từng lớp, độ tuổi như thế nào thì cũng sẽ hiểu về tổ quốc một cách thuần tuý nhất là những điều đơn giản, thân thiện, có thể là nằm trong những khúc hát lời ru của bà, câu chuyện mẹ kể thuở thơ ấu “ngày xửa ngày xưa”.
Năm tháng trôi qua tổ quốc lớn lên, tạo nên rồi tăng trưởng, hoàn thiện từng ngày. Những hình ảnh cụ thể trên mang tính tích hợp đã gợi tới truyền thống văn hóa, lịch sử lâu đời, những lối sống, tâm hồn người Việt. Đó là các chất liệu dân gian ta thấy trong thơ được sử dụng: miếng trầu của bà, mái tóc dài hiền hòa của mẹ, hay cái kèo, cái cột thân thuộc bền lâu cùng sự chung tình, son sắc “gừng cay muối mặn” tình yêu cha mẹ.
Còn nhiều rất nhiêù những điều ta gặp hàng ngày nhưng lại rất quý giá, nó trở thành những dấu ấn tốt đẹp thuần phong mỹ tục. Thứ hai là truyền thống yêu nước đậm sâu với bao người con hy sinh vì Tổ quốc. “Tổ quốc lớn lên lúc dân mình biết trồng tre nhưng mà đánh giặc”, đó là Thánh Gióng cùng lũy tre làng đuổi giặt Ân. Nhân dân chưa một phút giây nào khuất phục, mất đi sức mạnh khiên cường, kết đoàn. Thứ ba là tới nếp sống lao động dai sức, một nắng hai sương bươn chãi, bao giọt mồ hôi rơi xuống để có được thành phẩm là những hạt gạo thơm ngon. Từ đó mới thấy hết được phẩm chất của nhân dân tốt đẹp, luôn biết trân quý từng điều nhỏ nhặt cho tới những điều lớn lao. Chín dòng thơ, chín dòng cảm nhận của thi sĩ về quá trình tổ quốc lập nên, tăng trưởng, trưởng thành. “Tổ quốc của nhân dân” là tư tưởng thâm thúy được thi sĩ trình bày rõ ràng hơn và nó sẽ là cảm hứng chủ đạo tới suốt bài.
Mạch thơ đi từ cái tạo nên tiếp tới nội dung, chất lượng hay cụ thể hơn ở những dòng thơ tiếp là đi tìm câu trả lời Tổ quốc là gì?
“Tổ quốc là nơi anh tới trường…Đất Nước muôn thuở”
Nói về Đất Nước, xúc cảm đó ko lúc nào suy giảm đi nhưng mà trái lại nó càng lúc càng tha thiết hơn rất nhiều với giọng điệu đầy sự tự hào, mến thương. Đi từ cái giản dị là cách tâm tình, nói chuyện của người con gái để thấy được chất thơ riêng, lối đi của thi sĩ. “Đất”, “Nước” là hai thành tố đơn lập trở thành khác thường trong thơ đã được thi sĩ mạnh dạn, mới lạ tách chúng ra riêng. Từ đó mới hiểu được thâm thúy, có điều kiện biết rõ ràng, cụ thể về hình ảnh tổ quốc mới thân thiện, thân thuộc làm sao. Ở tổ quốc mở rộng theo mỗi cuộc đời, in dấu bao nỗi niềm, kí ức vui buồn. Đó là trở về tuổi thơ với tuyến đường làng thân thuộc, ngôi nhà mến thương, tới lúc lớn lên là mái trường, ngôi làng thân thuộc để mai này nơi đó chứng dám cho tình yêu lứa đôi hò hứa. Tự nhiên mảnh đất, ko gian đó bỗng trở thành đầy ấm áp, mảnh đất tâm hồn mỗi người. Âm hưởng hùng hồn, cứng ngắc đồng hành lời thơ da diết, hào hùng nhưng mà giản dị để thấy được thời kì, công sức dân ta làm nên dải đất hình chữ S thân yêu này. Để lúc này “Đất Nước của nhân dân” tới đây tiếp tục được thi sĩ khẳng định mạnh mẽ hơn.
Những lời thơ ở trên lúc nói về tổ quốc đều bắt nguồn từ con người, từ những điều nối kết với đời sống, số phận từng tư nhân ở mọi mặt: lịch sử, địa lí, văn hóa. Do vậy trách nhiệm với Đất Nước luôn nằm ở sứ mệnh của con người. Thi sĩ nói về tổ quốc bằng lời thơ nhẹ nhõm, đơn giản nhưng xúc cảm dạt dào, lớn lao ko hề lộ sự khô khan.
“Trong anh và em hôm nay… một phần Đất Nước”
Tha thiết, tâm tình nhưng mà còn rất đỗi mới lạ để nói về tổ quốc được trình diễn trong cách xưng hô “anh – em”. Lúc này tổ quốc như in hằn, ghi dấu trong xương thịt của mỗi người, tâm hồn, trí tuệ của anh và em. Tình yêu lứa đôi cũng hòa cùng tình yêu tổ quốc, từ cái nhỏ gom vào cái lớn tạo nên sự vẹn tròn trong tình yêu quê hương, số đông. Để lúc đó sẽ thấy được trách nhiệm đối với Đất Nước muốn trọn vẹn, đậm sâu thì nó phải bắt nguồn từ trách nhiệm đối với bản thân. “Đất Nước là máu xương của mình”. Lúc chúng ta sống mến thương bản thân, biết chăm sóc chính mình trước tiên thì mới nghĩ tới chăm lo những thứ lớn lao hơn, sẽ “hóa thân” cho tổ quốc lúc cần. Thi sĩ sử dụng điệp ngữ “phải biết” thay cho lời mệnh lệnh, thôi thúc đánh vào tâm lí mỗi công dân đối với nước nhà.
Đất Nước trong trang thơ của Nguyễn Khoa Điềm là hình ảnh, lời thơ, cách kể thiết tha nhưng mà giàu trí tuệ, giản dị vô cùng những lúc hiểu nó sẽ mang tầm vóc lớn lao, thiêng liêng về quê hương, tổ quốc. Đất Nước lúc viết hoa và lặp lại nhiều lần chính là dụng ý thi sĩ trình bày niềm mến yêu, trân trọng, tự hào. Thời kì trôi xa thì bài thơ luôn mang tiếng vang sâu lắng trong lòng độc giả.
Các bài viết liên quan:
Đăng bởi: Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận bài thơ Đất Nước của Nguyễn Khoa Điềm
(hay nhất) bên dưới để Trường THPT Trần Hưng Đạo có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Giáo dục
#Cảm #nhận #bài #thơ #Đất #Nước #của #Nguyễn #KhoaĐiềm #hay #nhất
Trả lời