Bìa sách gây tranh cãi từng gây tranh cãi
Đối với “đứa con tinh thần” của người viết, vẻ ngoài của nó rất quan trọng. “Diện mạo” ở đây, theo nghĩa đen, là vỏ bọc của tác phẩm.
Tại sao một số người khi in sách lại quan tâm đến bìa rất nhiều, thậm chí phải thay đổi nhiều lần, tất cả hoặc một vài chi tiết trên bìa, phông chữ hay màu sắc? Bởi bìa sách không chỉ đơn giản là hình thức bên ngoài mà còn là tinh thần bên trong cuốn sách. Như chúng ta luôn chọn cho mình một bộ trang phục không chỉ đẹp mà còn phải phù hợp, đồng thời toát lên khí chất con người; Cuốn sách cũng cần được chú trọng từ phần bìa ngoài để tạo ấn tượng ban đầu với người đọc, mang tính thẩm mỹ và phần nào giúp tác giả truyền tải được thông điệp cốt lõi từ những dòng chữ trau chuốt, tâm huyết. .
Ở thời đại nào, trong quá trình xuất bản sách, trang trí bìa sách cũng được các tác giả và nhà xuất bản đặc biệt quan tâm. Ở thời hiện đại, khi có sự hỗ trợ của các thiết bị khoa học kỹ thuật, máy tính, phần mềm đồ họa, trang trí… thì việc có một trang bìa ấn tượng không còn quá khó khăn. Tưởng chừng vấn đề của bìa sách thật đơn giản và không có gì phải bàn cãi hay bày tỏ, nhưng không, với nhu cầu thể hiện cái “tôi” – cái tôi của nhà văn, nhiều cuốn sách văn học (truyện ngắn, tiểu thuyết, tạp văn, bài thơ, v.v.) có hình thức không phù hợp, thậm chí mất thẩm mỹ. Có “chuẩn” cho bìa sách văn học? Hoặc ai cũng có thể yêu cầu bìa theo ý mình, với lập luận: nếu là sách của mình thì nuông chiều bản thân vẫn là quan trọng nhất?!
“ĐẸP MÀ KHÔNG ĐẸP”
Những năm gần đây, trên thị trường sách Việt Nam ngày càng xuất hiện nhiều bìa sách không phù hợp, hay nói một cách nhẹ nhàng hơn là “đẹp mà không đẹp”. Trên thực tế, con người ngày nay đã dần cởi mở và phóng khoáng hơn rất nhiều. Những vấn đề riêng tư, dung tục, tình dục… đã không còn xa lạ hay khiến người ta “đỏ mặt” nữa, thậm chí có người còn thích thú, tò mò về những điều đó. Nắm bắt được thị hiếu của một bộ phận độc giả, các tác giả khi in sách (thường theo hình thức tự in, nhưng khi sách được NXB đầu tư thì phải qua khâu kiểm duyệt kỹ lưỡng, từ nội dung đến bìa vẽ, in ấn) thường trang trí. bìa sách theo phong cách khêu gợi, thể hiện vẻ đẹp hình thể, có khả năng sinh sản cao. Năm 2010, tiểu thuyết chuỗi của LKN ra đời, với một tình dục. Cuốn tiểu thuyết này không chỉ miêu tả tình dục một cách thô tục, vô văn hóa mà còn có hình thức giống hình minh họa của các trang web khiêu dâm. May thay, cuốn sách đã bị ngưng xuất bản sau khi gây xôn xao dư luận. tình yêu khỏa thân của VHT, Tình dục và những thứ khác của thành phố… có hình dáng tương tự. Mặc dù ngày nay người ta thường viết về tình dục, nhưng tình dục đã trở thành một lý thuyết dứt khoát trong lĩnh vực phân tâm học. Tuy nhiên, không phải tác phẩm nào đề cập đến yếu tố tình dục cũng cần phải có ngoại hình mô phỏng “vùng cấm địa”, “xác thịt” của con người, đặc biệt là phụ nữ.
Có nhiều nguyên nhân khiến các bìa sách văn học xuất hiện, trà trộn và làm “bẩn” bầu không khí trong lành của văn chương. Một trong những lý do quan trọng nhất, thực dụng nhất là “câu” của người đọc. Những tác phẩm đó bỗng chốc trở thành món hàng rẻ tiền với vẻ ngoài được tô vẽ bằng những hình ảnh mô phỏng những bộ phận nhạy cảm, da thịt của người phụ nữ, khiêu khích táo bạo chỉ để thu hút công chúng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đầu tiên. Thực ra, giá trị của văn học không nằm ở bìa sách (dù bìa là phần quan trọng thể hiện tinh thần tác phẩm, là bìa của “đứa con tinh thần” – niềm tự hào của người viết). Giá trị văn học nằm ở những gì tác giả viết bên trong cuốn sách, ở tinh thần nhân văn, nhân văn, cách nhìn của nhà văn về cuộc sống và con người, những thông điệp cao cả mà người nghệ sĩ gửi gắm. Đã có nhiều tác phẩm dù chứa rất nhiều yếu tố tình dục (tất nhiên là tình dục nhân đạo chứ không thô thiển, tục tĩu) nhưng không cần cài cắm. tình dục trên bìa sách cũng trở thành tác phẩm được mong đợi, đón nhận và ghi nhận giá trị. Có thể nói về tôi là phụ nữ (Y Ban) – Tái bản 2019 NXB Phụ Nữ, Cánh đồng bất tận (Nguyễn Ngọc Tư) – NXB Trẻ tái bản 2017, vùng hoang dã (Sống Nguyệt Minh) – NXB Trẻ tái bản 2014, Con tim hoang dại (Nguyễn Đình Tú) – NXB Hội Nhà văn tái bản 2012… Đó là minh chứng cho thấy sức hút của tác phẩm nằm ở cốt lõi bên trong chứ không phải qua những trò đùa với vỏ bọc giật gân. , khiêu dâm.
SÁCH HỌC TẬP KHÔNG TẠP CHÍ THỜI TRANG!
Trong bối cảnh “nhà in sách, nhà phát hành sách”, chỉ với vài dòng viết, dù cẩu thả, lỏng lẻo và có điều kiện kinh tế tốt, mỗi người đều có thể sở hữu cuốn sách của riêng mình. khi khái niệm bị đánh tráo là “tác phẩm văn học”. Thông thường, nếu không thể liên kết xuất bản hoặc không được các nhà xuất bản, công ty in, tác giả có thể tự bỏ kinh phí để in bản thảo thành sách. Hình thức in ấn đó thường “dễ thở”, tác giả cũng có quyền thiết kế bìa, trang trí sách theo sở thích, cá tính riêng của mình. Đó cũng là lý do khiến nhiều cuốn sách văn học giống như một tạp chí thời trang.
Tại sao lại gọi những cuốn sách đó là tạp chí thời trang trá hình? Vì trong sách tác giả đã cố ý đưa những hình ảnh cá nhân của mình vào, chưa kể trong số những hình ảnh đó có cả những bức ảnh không phù hợp, khá hở hang, phô trương làm mất đi vẻ đẹp của cuốn sách. xác thịt. Là sách văn học nhưng chữ ít hơn tranh, nhìn vào chỉ thấy màu sắc rối rắm, chân dung tác giả “lỏng lẻo” trên trang giấy, còn chữ thì “lép vế” hẳn. Nghệ thuật và cái đẹp không có ranh giới, nhưng phải chuẩn mực và phù hợp với thuần phong mỹ tục. Tất nhiên, việc đưa hình ảnh cá nhân vào sách không vi phạm pháp luật hay ảnh hưởng đến ai, nhưng khi đã xác định mình là tác giả văn học, in sách văn học và để “đứa con tinh thần” của mình sống trong không khí văn học nước nhà thì người nghệ sĩ cần nhận thức được đâu là phù hợp, đâu là không phù hợp… Những cuốn sách như vậy có thể chiếm được cảm tình của những người cùng đam mê, cùng quan tâm đến “thời trang” hay tôn trọng vẻ đẹp của người phụ nữ, dù có sự lố bịch, thô thiển nhưng rất khó khiến ấn tượng tốt đẹp đối với những người thực sự yêu văn, nghiêm túc với văn và coi văn là một môi trường trong lành, không có chỗ cho sự khoe khoang đời tư, phô trương thể xác.
VĂN HỌC CẦN HƠN HIỆU QUẢ
Văn chương cần nhiều hơn là sự tinh hoa, sự sáng tạo, góc nhìn mới của người nghệ sĩ, sự bứt phá khỏi những giới hạn vốn có của bản thân để cho ra đời những trang văn có giá trị cao. Văn chương không phải là mảnh đất để người ta tha hồ dùng chiêu trò “câu khách”, càng không phải là môi trường để tác giả tự PR, khoe mẽ, bộc lộ niềm đam mê bất tận với những hiện thực thô thiển, nghèo nàn. văn hoá. Ý thức được điều đó, một bộ phận tác giả sẽ biết kiềm chế bản thân, kiềm chế sở thích cá nhân và tuân theo những “chuẩn ngầm” của sách văn học, để sách văn học “chuẩn mực”. là sách văn học, không phải tạp chí thời trang, poster phim hay mang bóng dáng của những “dark web” thiếu thẩm mỹ. Sáng tác ra một tác phẩm đáng quý, vậy hãy khoác lên “đứa con tinh thần” của mình một chiếc áo vừa đẹp, vừa phù hợp, vừa nhân văn nhưng đừng dìm đứa trẻ đó bằng sự thiếu bao bọc. tươm tất bên ngoài hay những hình ảnh lố bịch, kém tinh tế trong sách.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy” state=”close”]
Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy
Hình Ảnh về: Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy
Video về: Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy
Wiki về Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy
Bìa sách gây tranh cãi từng gây tranh cãi Đối với “đứa con tinh thần” của người viết, vẻ ngoài của nó rất quan trọng. “Diện mạo” ở đây, theo nghĩa đen, là vỏ bọc của tác phẩm. Tại sao một số người khi in sách lại quan tâm đến bìa rất nhiều, thậm chí phải thay đổi nhiều lần, tất cả hoặc một vài chi tiết trên bìa, phông chữ hay màu sắc? Bởi bìa sách không chỉ đơn giản là hình thức bên ngoài mà còn là tinh thần bên trong cuốn sách. Như chúng ta luôn chọn cho mình một bộ trang phục không chỉ đẹp mà còn phải phù hợp, đồng thời toát lên khí chất con người; Cuốn sách cũng cần được chú trọng từ phần bìa ngoài để tạo ấn tượng ban đầu với người đọc, mang tính thẩm mỹ và phần nào giúp tác giả truyền tải được thông điệp cốt lõi từ những dòng chữ trau chuốt, tâm huyết. . Ở thời đại nào, trong quá trình xuất bản sách, trang trí bìa sách cũng được các tác giả và nhà xuất bản đặc biệt quan tâm. Ở thời hiện đại, khi có sự hỗ trợ của các thiết bị khoa học kỹ thuật, máy tính, phần mềm đồ họa, trang trí… thì việc có một trang bìa ấn tượng không còn quá khó khăn. Tưởng chừng vấn đề của bìa sách thật đơn giản và không có gì phải bàn cãi hay bày tỏ, nhưng không, với nhu cầu thể hiện cái “tôi” - cái tôi của nhà văn, nhiều cuốn sách văn học (truyện ngắn, tiểu thuyết, tạp văn, bài thơ, v.v.) có hình thức không phù hợp, thậm chí mất thẩm mỹ. Có “chuẩn” cho bìa sách văn học? Hoặc ai cũng có thể yêu cầu bìa theo ý mình, với lập luận: nếu là sách của mình thì nuông chiều bản thân vẫn là quan trọng nhất?! “ĐẸP MÀ KHÔNG ĐẸP” Những năm gần đây, trên thị trường sách Việt Nam ngày càng xuất hiện nhiều bìa sách không phù hợp, hay nói một cách nhẹ nhàng hơn là “đẹp mà không đẹp”. Trên thực tế, con người ngày nay đã dần cởi mở và phóng khoáng hơn rất nhiều. Những vấn đề riêng tư, dung tục, tình dục... đã không còn xa lạ hay khiến người ta "đỏ mặt" nữa, thậm chí có người còn thích thú, tò mò về những điều đó. Nắm bắt được thị hiếu của một bộ phận độc giả, các tác giả khi in sách (thường theo hình thức tự in, nhưng khi sách được NXB đầu tư thì phải qua khâu kiểm duyệt kỹ lưỡng, từ nội dung đến bìa vẽ, in ấn) thường trang trí. bìa sách theo phong cách khêu gợi, thể hiện vẻ đẹp hình thể, có khả năng sinh sản cao. Năm 2010, tiểu thuyết chuỗi của LKN ra đời, với một tình dục. Cuốn tiểu thuyết này không chỉ miêu tả tình dục một cách thô tục, vô văn hóa mà còn có hình thức giống hình minh họa của các trang web khiêu dâm. May thay, cuốn sách đã bị ngưng xuất bản sau khi gây xôn xao dư luận. tình yêu khỏa thân của VHT, Tình dục và những thứ khác của thành phố… có hình dáng tương tự. Mặc dù ngày nay người ta thường viết về tình dục, nhưng tình dục đã trở thành một lý thuyết dứt khoát trong lĩnh vực phân tâm học. Tuy nhiên, không phải tác phẩm nào đề cập đến yếu tố tình dục cũng cần phải có ngoại hình mô phỏng “vùng cấm địa”, “xác thịt” của con người, đặc biệt là phụ nữ. Có nhiều nguyên nhân khiến các bìa sách văn học xuất hiện, trà trộn và làm “bẩn” bầu không khí trong lành của văn chương. Một trong những lý do quan trọng nhất, thực dụng nhất là “câu” của người đọc. Những tác phẩm đó bỗng chốc trở thành món hàng rẻ tiền với vẻ ngoài được tô vẽ bằng những hình ảnh mô phỏng những bộ phận nhạy cảm, da thịt của người phụ nữ, khiêu khích táo bạo chỉ để thu hút công chúng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đầu tiên. Thực ra, giá trị của văn học không nằm ở bìa sách (dù bìa là phần quan trọng thể hiện tinh thần tác phẩm, là bìa của “đứa con tinh thần” - niềm tự hào của người viết). Giá trị văn học nằm ở những gì tác giả viết bên trong cuốn sách, ở tinh thần nhân văn, nhân văn, cách nhìn của nhà văn về cuộc sống và con người, những thông điệp cao cả mà người nghệ sĩ gửi gắm. Đã có nhiều tác phẩm dù chứa rất nhiều yếu tố tình dục (tất nhiên là tình dục nhân đạo chứ không thô thiển, tục tĩu) nhưng không cần cài cắm. tình dục trên bìa sách cũng trở thành tác phẩm được mong đợi, đón nhận và ghi nhận giá trị. Có thể nói về tôi là phụ nữ (Y Ban) – Tái bản 2019 NXB Phụ Nữ, Cánh đồng bất tận (Nguyễn Ngọc Tư) – NXB Trẻ tái bản 2017, vùng hoang dã (Sống Nguyệt Minh) – NXB Trẻ tái bản 2014, Con tim hoang dại (Nguyễn Đình Tú) – NXB Hội Nhà văn tái bản 2012… Đó là minh chứng cho thấy sức hút của tác phẩm nằm ở cốt lõi bên trong chứ không phải qua những trò đùa với vỏ bọc giật gân. , khiêu dâm. SÁCH HỌC TẬP KHÔNG TẠP CHÍ THỜI TRANG! Trong bối cảnh “nhà in sách, nhà phát hành sách”, chỉ với vài dòng viết, dù cẩu thả, lỏng lẻo và có điều kiện kinh tế tốt, mỗi người đều có thể sở hữu cuốn sách của riêng mình. khi khái niệm bị đánh tráo là “tác phẩm văn học”. Thông thường, nếu không thể liên kết xuất bản hoặc không được các nhà xuất bản, công ty in, tác giả có thể tự bỏ kinh phí để in bản thảo thành sách. Hình thức in ấn đó thường “dễ thở”, tác giả cũng có quyền thiết kế bìa, trang trí sách theo sở thích, cá tính riêng của mình. Đó cũng là lý do khiến nhiều cuốn sách văn học giống như một tạp chí thời trang. Tại sao lại gọi những cuốn sách đó là tạp chí thời trang trá hình? Vì trong sách tác giả đã cố ý đưa những hình ảnh cá nhân của mình vào, chưa kể trong số những hình ảnh đó có cả những bức ảnh không phù hợp, khá hở hang, phô trương làm mất đi vẻ đẹp của cuốn sách. xác thịt. Là sách văn học nhưng chữ ít hơn tranh, nhìn vào chỉ thấy màu sắc rối rắm, chân dung tác giả “lỏng lẻo” trên trang giấy, còn chữ thì “lép vế” hẳn. Nghệ thuật và cái đẹp không có ranh giới, nhưng phải chuẩn mực và phù hợp với thuần phong mỹ tục. Tất nhiên, việc đưa hình ảnh cá nhân vào sách không vi phạm pháp luật hay ảnh hưởng đến ai, nhưng khi đã xác định mình là tác giả văn học, in sách văn học và để “đứa con tinh thần” của mình sống trong không khí văn học nước nhà thì người nghệ sĩ cần nhận thức được đâu là phù hợp, đâu là không phù hợp... Những cuốn sách như vậy có thể chiếm được cảm tình của những người cùng đam mê, cùng quan tâm đến "thời trang" hay tôn trọng vẻ đẹp của người phụ nữ, dù có sự lố bịch, thô thiển nhưng rất khó khiến ấn tượng tốt đẹp đối với những người thực sự yêu văn, nghiêm túc với văn và coi văn là một môi trường trong lành, không có chỗ cho sự khoe khoang đời tư, phô trương thể xác. VĂN HỌC CẦN HƠN HIỆU QUẢ Văn chương cần nhiều hơn là sự tinh hoa, sự sáng tạo, góc nhìn mới của người nghệ sĩ, sự bứt phá khỏi những giới hạn vốn có của bản thân để cho ra đời những trang văn có giá trị cao. Văn chương không phải là mảnh đất để người ta tha hồ dùng chiêu trò “câu khách”, càng không phải là môi trường để tác giả tự PR, khoe mẽ, bộc lộ niềm đam mê bất tận với những hiện thực thô thiển, nghèo nàn. văn hoá. Ý thức được điều đó, một bộ phận tác giả sẽ biết kiềm chế bản thân, kiềm chế sở thích cá nhân và tuân theo những “chuẩn ngầm” của sách văn học, để sách văn học “chuẩn mực”. là sách văn học, không phải tạp chí thời trang, poster phim hay mang bóng dáng của những “dark web” thiếu thẩm mỹ. Sáng tác ra một tác phẩm đáng quý, vậy hãy khoác lên “đứa con tinh thần” của mình một chiếc áo vừa đẹp, vừa phù hợp, vừa nhân văn nhưng đừng dìm đứa trẻ đó bằng sự thiếu bao bọc. tươm tất bên ngoài hay những hình ảnh lố bịch, kém tinh tế trong sách. Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy -
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 554″ class=”entry-thumb td-modal-image” src=”https://vansudia.net/wp-content/uploads/2023/05/Mot-bia-sach-phan-cam-tung-gay-tranh-cai-min.jpg” sizes=”(max-width: 554px) 100vw, 554px” alt=”Các “Standard” form of literary books – Author: Pham Khanh Duy” title=”Các “Standard” form of literary books – Author: Pham Khanh Duy”> Bìa sách gây tranh cãi từng gây tranh cãi
Đối với “đứa con tinh thần” của người viết, vẻ ngoài của nó rất quan trọng. “Diện mạo” ở đây, theo nghĩa đen, là vỏ bọc của tác phẩm.
Tại sao một số người khi in sách lại quan tâm đến bìa rất nhiều, thậm chí phải thay đổi nhiều lần, tất cả hoặc một vài chi tiết trên bìa, phông chữ hay màu sắc? Bởi bìa sách không chỉ đơn giản là hình thức bên ngoài mà còn là tinh thần bên trong cuốn sách. Như chúng ta luôn chọn cho mình một bộ trang phục không chỉ đẹp mà còn phải phù hợp, đồng thời toát lên khí chất con người; Cuốn sách cũng cần được chú trọng từ phần bìa ngoài để tạo ấn tượng ban đầu với người đọc, mang tính thẩm mỹ và phần nào giúp tác giả truyền tải được thông điệp cốt lõi từ những dòng chữ trau chuốt, tâm huyết. .
Ở thời đại nào, trong quá trình xuất bản sách, trang trí bìa sách cũng được các tác giả và nhà xuất bản đặc biệt quan tâm. Ở thời hiện đại, khi có sự hỗ trợ của các thiết bị khoa học kỹ thuật, máy tính, phần mềm đồ họa, trang trí… thì việc có một trang bìa ấn tượng không còn quá khó khăn. Tưởng chừng vấn đề của bìa sách thật đơn giản và không có gì phải bàn cãi hay bày tỏ, nhưng không, với nhu cầu thể hiện cái “tôi” – cái tôi của nhà văn, nhiều cuốn sách văn học (truyện ngắn, tiểu thuyết, tạp văn, bài thơ, v.v.) có hình thức không phù hợp, thậm chí mất thẩm mỹ. Có “chuẩn” cho bìa sách văn học? Hoặc ai cũng có thể yêu cầu bìa theo ý mình, với lập luận: nếu là sách của mình thì nuông chiều bản thân vẫn là quan trọng nhất?!
“ĐẸP MÀ KHÔNG ĐẸP”
Những năm gần đây, trên thị trường sách Việt Nam ngày càng xuất hiện nhiều bìa sách không phù hợp, hay nói một cách nhẹ nhàng hơn là “đẹp mà không đẹp”. Trên thực tế, con người ngày nay đã dần cởi mở và phóng khoáng hơn rất nhiều. Những vấn đề riêng tư, dung tục, tình dục… đã không còn xa lạ hay khiến người ta “đỏ mặt” nữa, thậm chí có người còn thích thú, tò mò về những điều đó. Nắm bắt được thị hiếu của một bộ phận độc giả, các tác giả khi in sách (thường theo hình thức tự in, nhưng khi sách được NXB đầu tư thì phải qua khâu kiểm duyệt kỹ lưỡng, từ nội dung đến bìa vẽ, in ấn) thường trang trí. bìa sách theo phong cách khêu gợi, thể hiện vẻ đẹp hình thể, có khả năng sinh sản cao. Năm 2010, tiểu thuyết chuỗi của LKN ra đời, với một tình dục. Cuốn tiểu thuyết này không chỉ miêu tả tình dục một cách thô tục, vô văn hóa mà còn có hình thức giống hình minh họa của các trang web khiêu dâm. May thay, cuốn sách đã bị ngưng xuất bản sau khi gây xôn xao dư luận. tình yêu khỏa thân của VHT, Tình dục và những thứ khác của thành phố… có hình dáng tương tự. Mặc dù ngày nay người ta thường viết về tình dục, nhưng tình dục đã trở thành một lý thuyết dứt khoát trong lĩnh vực phân tâm học. Tuy nhiên, không phải tác phẩm nào đề cập đến yếu tố tình dục cũng cần phải có ngoại hình mô phỏng “vùng cấm địa”, “xác thịt” của con người, đặc biệt là phụ nữ.
Có nhiều nguyên nhân khiến các bìa sách văn học xuất hiện, trà trộn và làm “bẩn” bầu không khí trong lành của văn chương. Một trong những lý do quan trọng nhất, thực dụng nhất là “câu” của người đọc. Những tác phẩm đó bỗng chốc trở thành món hàng rẻ tiền với vẻ ngoài được tô vẽ bằng những hình ảnh mô phỏng những bộ phận nhạy cảm, da thịt của người phụ nữ, khiêu khích táo bạo chỉ để thu hút công chúng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đầu tiên. Thực ra, giá trị của văn học không nằm ở bìa sách (dù bìa là phần quan trọng thể hiện tinh thần tác phẩm, là bìa của “đứa con tinh thần” – niềm tự hào của người viết). Giá trị văn học nằm ở những gì tác giả viết bên trong cuốn sách, ở tinh thần nhân văn, nhân văn, cách nhìn của nhà văn về cuộc sống và con người, những thông điệp cao cả mà người nghệ sĩ gửi gắm. Đã có nhiều tác phẩm dù chứa rất nhiều yếu tố tình dục (tất nhiên là tình dục nhân đạo chứ không thô thiển, tục tĩu) nhưng không cần cài cắm. tình dục trên bìa sách cũng trở thành tác phẩm được mong đợi, đón nhận và ghi nhận giá trị. Có thể nói về tôi là phụ nữ (Y Ban) – Tái bản 2019 NXB Phụ Nữ, Cánh đồng bất tận (Nguyễn Ngọc Tư) – NXB Trẻ tái bản 2017, vùng hoang dã (Sống Nguyệt Minh) – NXB Trẻ tái bản 2014, Con tim hoang dại (Nguyễn Đình Tú) – NXB Hội Nhà văn tái bản 2012… Đó là minh chứng cho thấy sức hút của tác phẩm nằm ở cốt lõi bên trong chứ không phải qua những trò đùa với vỏ bọc giật gân. , khiêu dâm.
SÁCH HỌC TẬP KHÔNG TẠP CHÍ THỜI TRANG!
Trong bối cảnh “nhà in sách, nhà phát hành sách”, chỉ với vài dòng viết, dù cẩu thả, lỏng lẻo và có điều kiện kinh tế tốt, mỗi người đều có thể sở hữu cuốn sách của riêng mình. khi khái niệm bị đánh tráo là “tác phẩm văn học”. Thông thường, nếu không thể liên kết xuất bản hoặc không được các nhà xuất bản, công ty in, tác giả có thể tự bỏ kinh phí để in bản thảo thành sách. Hình thức in ấn đó thường “dễ thở”, tác giả cũng có quyền thiết kế bìa, trang trí sách theo sở thích, cá tính riêng của mình. Đó cũng là lý do khiến nhiều cuốn sách văn học giống như một tạp chí thời trang.
Tại sao lại gọi những cuốn sách đó là tạp chí thời trang trá hình? Vì trong sách tác giả đã cố ý đưa những hình ảnh cá nhân của mình vào, chưa kể trong số những hình ảnh đó có cả những bức ảnh không phù hợp, khá hở hang, phô trương làm mất đi vẻ đẹp của cuốn sách. xác thịt. Là sách văn học nhưng chữ ít hơn tranh, nhìn vào chỉ thấy màu sắc rối rắm, chân dung tác giả “lỏng lẻo” trên trang giấy, còn chữ thì “lép vế” hẳn. Nghệ thuật và cái đẹp không có ranh giới, nhưng phải chuẩn mực và phù hợp với thuần phong mỹ tục. Tất nhiên, việc đưa hình ảnh cá nhân vào sách không vi phạm pháp luật hay ảnh hưởng đến ai, nhưng khi đã xác định mình là tác giả văn học, in sách văn học và để “đứa con tinh thần” của mình sống trong không khí văn học nước nhà thì người nghệ sĩ cần nhận thức được đâu là phù hợp, đâu là không phù hợp… Những cuốn sách như vậy có thể chiếm được cảm tình của những người cùng đam mê, cùng quan tâm đến “thời trang” hay tôn trọng vẻ đẹp của người phụ nữ, dù có sự lố bịch, thô thiển nhưng rất khó khiến ấn tượng tốt đẹp đối với những người thực sự yêu văn, nghiêm túc với văn và coi văn là một môi trường trong lành, không có chỗ cho sự khoe khoang đời tư, phô trương thể xác.
VĂN HỌC CẦN HƠN HIỆU QUẢ
Văn chương cần nhiều hơn là sự tinh hoa, sự sáng tạo, góc nhìn mới của người nghệ sĩ, sự bứt phá khỏi những giới hạn vốn có của bản thân để cho ra đời những trang văn có giá trị cao. Văn chương không phải là mảnh đất để người ta tha hồ dùng chiêu trò “câu khách”, càng không phải là môi trường để tác giả tự PR, khoe mẽ, bộc lộ niềm đam mê bất tận với những hiện thực thô thiển, nghèo nàn. văn hoá. Ý thức được điều đó, một bộ phận tác giả sẽ biết kiềm chế bản thân, kiềm chế sở thích cá nhân và tuân theo những “chuẩn ngầm” của sách văn học, để sách văn học “chuẩn mực”. là sách văn học, không phải tạp chí thời trang, poster phim hay mang bóng dáng của những “dark web” thiếu thẩm mỹ. Sáng tác ra một tác phẩm đáng quý, vậy hãy khoác lên “đứa con tinh thần” của mình một chiếc áo vừa đẹp, vừa phù hợp, vừa nhân văn nhưng đừng dìm đứa trẻ đó bằng sự thiếu bao bọc. tươm tất bên ngoài hay những hình ảnh lố bịch, kém tinh tế trong sách.
[/box]
#Cái #Chuẩn #hình #thức #sách #văn #học #Tác #giả #Phạm #Khánh #Duy
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Cái “Chuẩn” hình thức sách văn học – Tác giả: Phạm Khánh Duy bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Địa lý
#Cái #Chuẩn #hình #thức #sách #văn #học #Tác #giả #Phạm #Khánh #Duy
Trả lời