Một thầy cô giáo tốt giống như một ngọn nến – ngọn nến cháy sáng để soi đường cho người khác – Mustafa Kernal Ataturk
Một người đàn ông trẻ nhìn thấy thầy cô giáo tiểu học của mình trong một đám cưới. Anh tới chào thầy với tất cả sự kính trọng:
– Anh có nhớ em ko? Cô giáo nói:
– Tôi ko nhớ nhiều, hãy nói về bạn.
Học trò đó kể: Lúc đó em học lớp 3 của bạn, em đã lấy trộm đồng hồ của một bạn cùng lớp. Tôi chắc rằng bạn nhớ điều đó. Một người bạn cùng lớp có một chiếc đồng hồ rất đẹp, vì vậy tôi đã lấy trộm nó. Cô đấy đã khóc và nói với thầy cô giáo rằng người nào đó đã lấy trộm đồng hồ của bạn. Thầy yêu cầu cả lớp đứng dậy cho thầy rà soát cặp sách. Tôi nhìn thấy rằng hành động của mình cuối cùng sẽ bị phơi bày trước mặt tất cả các bạn. Bạn sẽ bị gọi là kẻ trộm, kẻ nói điêu và hành vi của bạn sẽ bị hoen ố mãi mãi. Anh đấy bắt chúng tôi đứng quay mặt vào tường và nhắm mắt nhắm mũi lại. Anh ta rà soát từng chiếc túi, và lúc lấy chiếc đồng hồ từ túi của bạn, anh ta tiếp tục rà soát túi của bạn bạn lần cuối. Lúc nói xong, anh đấy bảo chúng tôi mở mắt ra và anh đấy ngồi xuống ghế. Vào lúc đó, tôi thực sự sợ rằng anh đấy sẽ tiết lộ tên của tôi trước mặt bạn. Cô giáo cho cả lớp xem chiếc đồng hồ và trả lại cho học trò. Anh ta ko nêu tên người đã đánh cắp chiếc đồng hồ. Anh đấy chưa bao giờ nói một lời nào với tôi và cũng chưa bao giờ nhắc tới chuyện đó với bất kỳ người nào. Trong suốt những năm tiểu học của tôi, ko một thầy cô giáo hay học trò nào nói với tôi về việc lấy trộm đồng hồ. Tôi nghĩ rằng bạn đã cứu danh dự của tôi ngày hôm đó. Bạn ko nhớ tôi sao? Vì sao bạn ko thể nhớ tôi, thưa ông? Tôi chắc rằng bạn phải nhớ câu chuyện về việc tôi lấy trộm chiếc đồng hồ và bạn ko muốn làm tôi khó xử.
Đó là một câu chuyện khó quên. Cô giáo trả lời:
– Tôi ko nhớ người nào đã lấy trộm chiếc đồng hồ hôm đó, vì lúc tôi rà soát túi xách của bạn, tôi cũng nhắm mắt nhắm mũi cho qua! Tôi nghĩ việc lấy chiếc đồng hồ đó là hành động nhất thời của bạn, tôi ko muốn hành vi đó lưu lại trong ký ức của bạn như một vết nhơ nhưng mà muốn nó như một bài học để rút kinh nghiệm. trải qua. Nên tốt nhất tôi ko biết người đó là người nào và ko nhắc tới nữa vì tôi tin người con gái đã lấy sẽ biết sửa sai để trở thành người tốt hơn. Giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục ko phải là trừng trị!. “Lãnh đạo phải biết PHÁT TRIỂN chứ ko phải LẠI!”
Người thầy tốt như ngọn nến- ngọn nến cháy sáng soi đường cho người khác – Mustafa Kernal Ataturk
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy” state=”close”]
Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy
Hình Ảnh về: Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy
Video về: Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy
Wiki về Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy
Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy -
Một thầy cô giáo tốt giống như một ngọn nến - ngọn nến cháy sáng để soi đường cho người khác - Mustafa Kernal Ataturk
Một người đàn ông trẻ nhìn thấy thầy cô giáo tiểu học của mình trong một đám cưới. Anh tới chào thầy với tất cả sự kính trọng:
- Anh có nhớ em ko? Cô giáo nói:
- Tôi ko nhớ nhiều, hãy nói về bạn.
Học trò đó kể: Lúc đó em học lớp 3 của bạn, em đã lấy trộm đồng hồ của một bạn cùng lớp. Tôi chắc rằng bạn nhớ điều đó. Một người bạn cùng lớp có một chiếc đồng hồ rất đẹp, vì vậy tôi đã lấy trộm nó. Cô đấy đã khóc và nói với thầy cô giáo rằng người nào đó đã lấy trộm đồng hồ của bạn. Thầy yêu cầu cả lớp đứng dậy cho thầy rà soát cặp sách. Tôi nhìn thấy rằng hành động của mình cuối cùng sẽ bị phơi bày trước mặt tất cả các bạn. Bạn sẽ bị gọi là kẻ trộm, kẻ nói điêu và hành vi của bạn sẽ bị hoen ố mãi mãi. Anh đấy bắt chúng tôi đứng quay mặt vào tường và nhắm mắt nhắm mũi lại. Anh ta rà soát từng chiếc túi, và lúc lấy chiếc đồng hồ từ túi của bạn, anh ta tiếp tục rà soát túi của bạn bạn lần cuối. Lúc nói xong, anh đấy bảo chúng tôi mở mắt ra và anh đấy ngồi xuống ghế. Vào lúc đó, tôi thực sự sợ rằng anh đấy sẽ tiết lộ tên của tôi trước mặt bạn. Cô giáo cho cả lớp xem chiếc đồng hồ và trả lại cho học trò. Anh ta ko nêu tên người đã đánh cắp chiếc đồng hồ. Anh đấy chưa bao giờ nói một lời nào với tôi và cũng chưa bao giờ nhắc tới chuyện đó với bất kỳ người nào. Trong suốt những năm tiểu học của tôi, ko một thầy cô giáo hay học trò nào nói với tôi về việc lấy trộm đồng hồ. Tôi nghĩ rằng bạn đã cứu danh dự của tôi ngày hôm đó. Bạn ko nhớ tôi sao? Vì sao bạn ko thể nhớ tôi, thưa ông? Tôi chắc rằng bạn phải nhớ câu chuyện về việc tôi lấy trộm chiếc đồng hồ và bạn ko muốn làm tôi khó xử.
Đó là một câu chuyện khó quên. Cô giáo trả lời:
- Tôi ko nhớ người nào đã lấy trộm chiếc đồng hồ hôm đó, vì lúc tôi rà soát túi xách của bạn, tôi cũng nhắm mắt nhắm mũi cho qua! Tôi nghĩ việc lấy chiếc đồng hồ đó là hành động nhất thời của bạn, tôi ko muốn hành vi đó lưu lại trong ký ức của bạn như một vết nhơ nhưng mà muốn nó như một bài học để rút kinh nghiệm. trải qua. Nên tốt nhất tôi ko biết người đó là người nào và ko nhắc tới nữa vì tôi tin người con gái đã lấy sẽ biết sửa sai để trở thành người tốt hơn. Giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục ko phải là trừng trị!. "Lãnh đạo phải biết PHÁT TRIỂN chứ ko phải LẠI!"
Người thầy tốt như ngọn nến- ngọn nến cháy sáng soi đường cho người khác - Mustafa Kernal Ataturk
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align: center;”>
Một người đàn ông trẻ nhìn thấy giáo viên tiểu học của mình trong một đám cưới. Anh đến chào thầy với tất cả sự kính trọng:
– Anh có nhớ em không? Cô giáo nói:
– Tôi không nhớ nhiều, hãy nói về bạn.
Học sinh đó kể: Lúc đó em học lớp 3 của bạn, em đã lấy trộm đồng hồ của một bạn cùng lớp. Tôi chắc rằng bạn nhớ điều đó. Một người bạn cùng lớp có một chiếc đồng hồ rất đẹp, vì vậy tôi đã lấy trộm nó. Cô ấy đã khóc và nói với giáo viên rằng ai đó đã lấy trộm đồng hồ của bạn. Thầy yêu cầu cả lớp đứng dậy cho thầy kiểm tra cặp sách. Tôi nhận ra rằng hành động của mình cuối cùng sẽ bị phơi bày trước mặt tất cả các bạn. Bạn sẽ bị gọi là kẻ trộm, kẻ nói dối và hành vi của bạn sẽ bị hoen ố mãi mãi. Anh ấy bắt chúng tôi đứng quay mặt vào tường và nhắm mắt lại. Anh ta kiểm tra từng chiếc túi, và khi lấy chiếc đồng hồ từ túi của bạn, anh ta tiếp tục kiểm tra túi của bạn bạn lần cuối. Khi nói xong, anh ấy bảo chúng tôi mở mắt ra và anh ấy ngồi xuống ghế. Vào lúc đó, tôi thực sự sợ rằng anh ấy sẽ tiết lộ tên của tôi trước mặt bạn. Cô giáo cho cả lớp xem chiếc đồng hồ và trả lại cho học sinh. Anh ta không nêu tên người đã đánh cắp chiếc đồng hồ. Anh ấy chưa bao giờ nói một lời nào với tôi và cũng chưa bao giờ nhắc đến chuyện đó với bất kỳ ai. Trong suốt những năm tiểu học của tôi, không một giáo viên hay học sinh nào nói với tôi về việc lấy trộm đồng hồ. Tôi nghĩ rằng bạn đã cứu danh dự của tôi ngày hôm đó. Bạn không nhớ tôi sao? Tại sao bạn không thể nhớ tôi, thưa ông? Tôi chắc rằng bạn phải nhớ câu chuyện về việc tôi lấy trộm chiếc đồng hồ và bạn không muốn làm tôi khó xử.
Đó là một câu chuyện khó quên. Cô giáo trả lời:
– Tôi không nhớ ai đã lấy trộm chiếc đồng hồ hôm đó, vì khi tôi kiểm tra túi xách của bạn, tôi cũng nhắm mắt cho qua! Tôi nghĩ việc lấy chiếc đồng hồ đó là hành động nhất thời của bạn, tôi không muốn hành vi đó lưu lại trong ký ức của bạn như một vết nhơ mà muốn nó như một bài học để rút kinh nghiệm. trải qua. Nên tốt nhất tôi không biết người đó là ai và không nhắc đến nữa vì tôi tin người con gái đã lấy sẽ biết sửa sai để trở thành người tốt hơn. Giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục không phải là trừng phạt!. “Lãnh đạo phải biết PHÁT TRIỂN chứ không phải LẠI!”
Người thầy tốt như ngọn nến- ngọn nến cháy sáng soi đường cho người khác – Mustafa Kernal Ataturk
[/box]
#Bài #Học #Cuộc #Sống #Người #Thầy
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Bài Học Cuộc Sống: Người Thầy bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
#Bài #Học #Cuộc #Sống #Người #Thầy
Trả lời