Tình yêu vị kỷ và tình yêu vị tha.
– “Tôi yêu bạn!”
“Nhưng giữa anh yêu em và em yêu anh, anh yêu cái nào hơn?”
“Ồ, tất nhiên rồi, anh yêu em nhiều hơn.”
“Vậy vì sao anh lại yêu em?”
– “Rồi anh hiền này, em thích anh, rồi cái này, cái này nữa… anh tự biết nhưng.”
“Vậy là em đang yêu những xúc cảm nhưng anh dành cho em phải ko? Ý anh là cảm giác thoải mái lúc ở bên em.”
“Anh nói quá rồi, quen nhau đương nhiên phải thoải mái rồi.”
– “Vậy một ngày nào đó, anh ko còn được phục vụ những cảm giác thoải mái đó nữa, và bù lại có một người khác mang lại cho anh những cảm giác thoải mái hơn anh trước đây, anh sẽ chọn người nào?”
“…”, cô gái lắp bắp.
Một lúc sau, cô gái mở lời: “Em nghĩ em sẽ chọn người nào và em cảm thấy thoải mái nhất với người nào, vì người nào rồi cũng thay đổi”.
– “Em nói đúng, nhưng thực chất là em yêu bản thân mình chứ ko yêu người nào cả. Lúc tôi nói tôi yêu một người nào đó, thực ra tôi đang yêu những xúc cảm nhưng người đó dành cho tôi… chứ ko phải tôi đang yêu người đó!”
Sau 1 tuần, cô gái nói chia tay vì cảm thấy ko còn hợp nữa, nhưng chàng trai năm đó lại sống hạnh phúc tới sau này, rồi viết bài này san sẻ với mọi người.
Đó là mối tình đầu của tôi, ko biết cơ duyên nào nhưng tôi nhìn ra thực chất của tình yêu nam nữ từ rất sớm, mặc dù sau đó, tôi đã gặp hàng chục mối tình trước lúc thành hôn.
Mỗi lúc nghe người nào đó nói với mình câu “Anh yêu em”, lẽ ra phải là một niềm hạnh phúc trào dâng thì đổi lại, tôi lại thấy nó thật buồn tẻ và viển vông.
Ở đây ko có thật, nhưng tôi cảm thấy, người nói lời yêu kia giống như say rượu, ko biết mình đang nói gì. Và cũng đúng là lúc yêu, người ta như trong cơn say.
Anh chị em thân mến, thực chất của tình yêu vợ chồng là sự trao đổi tâm tình. Chúng tôi đang tìm kiếm những cảm giác nhưng chúng tôi thích thú thông qua nhân vật đó.
Vì vậy, phần lớn, nếu ko muốn nói là 98%, tôi vẫn ở bên người nào đó, chỉ là họ đang hỗ trợ hoặc trao đổi những trị giá nhưng tôi muốn. Trị giá ở đây, bao gồm hai cái chính: trị giá vật chất và trị giá ý thức, cả hai đều quy về hai chữ ‘tình cảm’.
Muốn có trải nghiệm thú vị và xúc cảm thăng hoa thì phải có nhiều tiền làm chất xúc tác, người ta thích đi cạnh người nổi tiếng, chỉ vì cảm giác được xác nhận rất mạnh. Cho nên có những người ko quá kẹt vào vật chất nhưng lại rất kẹt vào lợi danh, muốn người ta biết mình là người nào.
Đọc tới đây, nếu được quan sát lại những mối quan hệ xung quanh chúng ta, bạn sẽ thấy thâm thúy hơn về sự trao đổi tình cảm này,
Tôi từng biết một chị lấy chồng chỉ vì chồng chị có thể giải quyết được những trị giá tình cảm nhưng chị mong muốn. Đi đâu cũng có người chào đón, trải nghiệm những nơi sang chảnh nhất, sắm những món đồ độc nhất vô nhị vô nhị,… Tất nhiên là còn tùy vào may rủi, ko phải ông chồng nào cũng gặp được những điều đó mãi, thế là hơn 10 năm rồi. năm, và cô đã có hai người chồng.
Chị bảo, chị yêu người chồng nào cũng được, vì qua họ để chị yêu mình nhiều hơn.
Vì vậy, để ở bên một người ko tạo cho mình bất kỳ cảm giác thoải mái nào, bạn cần rất nhiều ‘tình bạn’, sự thấu hiểu và hy sinh.
Nói rõ hơn, trong quan hệ vợ chồng, khoảng 5 năm sau lúc thành hôn, những cảm giác yêu đương lãng mạn ngày xưa gần như tan biến, nắm tay, ôm hôn, thấy thật nhẫn tâm.
Vậy điều gì khiến con người đi tiếp suốt phần đời còn lại?
Một mối quan hệ chỉ có thể tiếp tục, chỉ lúc người đó mở màn chuyển hóa từ ‘tình yêu vị kỷ’ sang ‘tình yêu vị tha’.
Ích kỷ là yêu mình, vị tha là yêu người khác. Hồ hết tình yêu giữa nam và nữ, thậm chí giữa vợ và chồng đều là tình yêu ích kỷ. Tôi yêu bản thân mình thông qua người đó.
Và tình yêu vị tha, là ta vẫn yêu người, cho dù người luôn làm trái ý ta, khiến ta khó chịu, thậm chí ko ở kế bên ta.
Tình mẫu tử, thân thiện nhất với tình yêu vị tha. Hãy làm những gì tốt nhất cho con bạn, ngay cả lúc con ko bao giờ ở bên.
Đó là lý do vì sao trước đây tôi chưa bao giờ nói ‘yêu’ người nào nhưng chỉ nói ‘yêu’. Vì để yêu một người, cần rất nhiều sự thấu hiểu và nhẫn nại với người đó.
Cho nên ko hiểu thì ko thương được, ko trí tuệ thì ko thương được.
Vì vậy, để ủng hộ và mến thương một người nào đó một cách đúng mực, mặc dù người đó có thể quay lại cắn bạn, bạn phải có rất nhiều sự ổn định trong tâm trí.
Lúc bên trong đã đầy đủ, tự nhiên bạn sẽ ko cần nhiều tới những cảm giác phù phiếm bên ngoài. Nếu trong túi bạn đã có đủ tiền, đủ sống tới hết đời, thì hoặc bạn cho ít đi để cả nhà vui vẻ, hai là bạn ko cho người nào thêm thì cũng chẳng cần người nào. để hỗ trợ cho bạn nhiều hơn nữa.
Có một số cặp vợ chồng, một trong hai người bị tai biến mạch máu não hoặc ốm liệt giường liệt chiếu, còn người kia vẫn chăm sóc cho tới cuối đời, đó là tình yêu vị tha nhưng tôi đang nói tới. Ko còn tình yêu thăng hoa như xưa nhưng bù lại đó là tình cảm, sự mến thương giữa con người với nhau.
Cách đây khá lâu, một người bạn đã hỏi tôi, làm sao tôi biết mình đã sẵn sàng thành hôn với một người?
Sau lúc đọc bài viết này, bạn đã có câu trả lời. Bạn cứ tự hỏi bản thân mình, bạn có sẵn sàng hy sinh, thậm chí cả mạng sống của mình cho người đó ko.
Nếu câu trả lời sẵn sàng chưa tới 70% thì bạn nên suy nghĩ lại thật kỹ, và xa hơn, nếu người đó ko còn mang lại những xúc cảm thoải mái như ban sơ thì bạn vẫn nên tiếp tục. ?
Đó là tình yêu vị kỷ hay vị tha?
Nhớ để nguồn bài viết này: Ai cũng đang yêu mình mà thôi của website thpttranhungdao.edu.vn
Phân mục: Kiến thức chung
#cũng #đang #yêu #mình #nhưng #thôi
Trả lời