Hít một hơi thật sâu, tận hưởng ‘hương vị’ của sự kiện quốc tế, chúng tôi bắt đầu lao vào lửa như những con thiêu thân. Phòng họp báo luôn chật kín máy tính xách tay của các phóng viên Báo Nông nghiệp Việt Nam…
Một ngày đầu tháng 4, giữa chuyến công tác tại các vườn quốc gia, lần đầu tiên tôi được nghe anh Tô Đức Huy nhắc đến Hội nghị lương thực và thực phẩm toàn cầu (LTTP).
Điềm tĩnh, chỉn chu, tác phong đi đâu làm gì, như Huy đã đề cập từ rất sớm, tôi biết sự kiện này không hề tầm thường. Các cuộc thảo luận sau đó đã củng cố điều đó. Đây là hội thảo quốc tế, do Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn phối hợp với các tổ chức lớn như Mạng lưới Một hành tinh, FAO… với sự tham gia của hơn 300 đại biểu quốc tế. Đặc biệt, hội nghị lần thứ 4 này diễn ra liên tục trong 4 ngày, với lịch làm việc dày đặc. Nếu ai nhìn qua một lần chắc hẳn sẽ có cảm giác “không thở được”.
Nhưng đó không phải là điều khó khăn nhất. Buổi họp đầu tiên của tổ nội dung, ông Trần Cao phán một câu xanh rờn: “Báo bảo trợ truyền thông cho sự kiện này”, đồng thời hướng mắt về phía chúng tôi như muốn nói thêm: “Bọn chú mà làm”. .
Trong cuộc đời theo dõi ngành nông nghiệp của mình, tôi chưa bao giờ trải qua một sự kiện nào lớn như vậy. Đó là một chút áp đảo và do dự lúc đầu. Nhưng rồi tiếng bàn luận sôi nổi, háo hức của anh em nhanh chóng kéo tâm trí tôi ra khỏi khoảng lặng đó. Một kế hoạch chi tiết được vạch ra, bao gồm cả trước, trong và sau sự kiện. Theo đó, chúng tôi sẽ phối hợp với VTC1 tổ chức truyền hình trực tiếp trước lễ khai mạc 15-20 phút, đồng thời sản xuất phim dài 2 phút tại buổi lễ. Ngoài tin tức, bài báo hội thảo, đội ngũ nội dung phải chuẩn bị thêm các thông cáo báo chí cho các sự kiện chính, đồng thời cập nhật liên tục, đầy đủ hình ảnh, video, thông tin lên Google Drive để các bên sử dụng.
Trong ba tuần đầu tiên của tháng 4, tôi bị “choáng ngợp” bởi các kịch bản, báo cáo và biên bản cuộc họp. Nhiều lúc thấy mặt tôi xanh như tàu lá chuối, Mai Xuân Nghiên trêu: “Mày nằm mơ thấy kịch bản à?”.
Đối với một người làm báo, được hòa mình vào những sự kiện trọng đại là một niềm vinh dự và hạnh phúc. Đó là lý do dù có lúc, kế hoạch livestream trước giờ khai mạc tưởng như bị đình trệ, ê-kíp phóng viên túc trực than thở vì có 6-7 người nhưng phải nuốt trọn 9 phiên chính thức, 11 phiên bên lề, 31 phiên họp. làm việc song phương và 5 chuyến đi thực tế, nhưng sau đó nghe anh Cao và anh Huy vận động, chúng tôi mới lần lượt đi qua.
Đêm trước lễ khai mạc, không khí tại khách sạn Sheraton như đổ lửa. Ông Nguyễn Ngọc Thạch đã trực tiếp đến hiện trường, kiểm tra, đôn đốc tiến độ lắp đặt đường dây, tín hiệu, sân khấu, chiếu sáng. Hơn 12 giờ đêm, tôi xin phép về trước để hôm sau đón khách sớm, tôi vẫn nghe thấy tiếng anh Thạch hỏi mọi người xem sạp đã về chưa.
Không khí sôi sục tràn vào các nhóm chat Zalo. Đêm đó, tôi đã xem tài khoản của mọi người vào buổi sáng muộn. Mỗi người quan tâm một khía cạnh, coi như việc tổ chức thành công Hội nghị LTTP là nhiệm vụ không của riêng ai.
Sáng sớm ngày 24/4, sân khấu chính thức khai mạc. Sự hỗn loạn của đêm hôm trước đã biến mất, nhường chỗ cho các chị em Báo Nông nghiệp Việt Nam trong tà áo dài, bên cạnh những dãy bàn được sắp xếp ngay ngắn, khu vực phỏng vấn sạch sẽ và vô số stand-up về sự kiện. có mái che từ khu vực đậu xe. Sảnh trung tâm của Sheraton chật kín khách. Tiếp chúng tôi có Phó Thủ tướng Trần Lưu Quang, Bộ trưởng Nông nghiệp Thụy Sĩ Christian Hofer, Giám đốc Đối tác và Vận động Chính sách Toàn cầu của CGIAR Juan Lucas, cùng đông đảo lãnh đạo các bộ, ban, ngành trong và ngoài nước. thế giới.
Hít một hơi thật sâu để thưởng thức “hương vị” của sự kiện quốc tế, chúng tôi bắt đầu lao vào lửa như những con thiêu thân. Phòng tác nghiệp báo chí luôn chật kín 10 chiếc máy tính xách tay của phóng viên Báo Nông nghiệp Việt Nam, những người trực tiếp, biên tập ảnh, quay phim. Tiếng gõ bàn phím lúc nào cũng kêu lạch cạch như tằm ăn rỗi. Trực tiếp phụ trách tổ nội dung, anh Tô Đức Huy ngồi cùng chúng tôi để đẩy tin, bài lên trang trong thời gian sớm nhất. Thỉnh thoảng, ông Trần Cao chạy vào phòng, hỏi “khách Tây nói nhanh thế, mọi người ghi kịp không”.
Nhớ nhất là anh Tùng Đinh, người chịu trách nhiệm chụp hình cho cả sự kiện. Vừa thấy anh ở phòng họp chính thì ít phút sau không liên lạc được vì anh đang ở phòng Business Center thất lạc. 15h, Tùng vẫn đi theo Bộ trưởng Lê Minh Hoan tại khách sạn InterContinental thì 15h15, anh thấy nhiếp ảnh gia Thành ướt đẫm mồ hôi quay về Sheraton chờ buổi làm việc của Thứ trưởng Phùng Đức Tiến.
Mãi đến khi kết thúc hội nghị, tôi mới biết Tùng sụt được hơn 4kg. Nhưng nhìn anh uống hơn 10 chai nước mỗi ngày, bữa trưa có khi không, bữa tối phải hơn 8h mới đụng đũa, tôi cũng đoán anh đã giảm cân thành công.
Sức sáng tạo, cảm hứng và nhiệt huyết dường như bị bào mòn theo thể trạng của chúng tôi sau gần 100 giờ cao điểm. Nhưng cũng như hoa phượng nở đẹp hơn khi gặp mặt trời, phóng viên Báo Nông nghiệp Việt Nam giữ vững tinh thần chiến đấu đến phút cuối cùng. Ngày bế mạc, khi buổi họp báo kết thúc đã gần 1 giờ chiều nhưng tuyệt nhiên không một ai rời khỏi vị trí. Chúng tôi vẫn miệt mài cập nhật từng dòng thông tin nóng hổi và nói đùa với nhau rằng “Không bỏ ai lại phía sau”.
Đêm hội Tam Nông có lẽ là kết tinh cao nhất cho sự chung tay của anh em Báo Nông nghiệp Việt Nam. Sáng sớm hôm đó, 5 phóng viên theo 5 nhóm đi thực tế tại các địa điểm rải rác khắp Hà Nội, Thái Nguyên, Bắc Ninh. Không kịp nghỉ ngơi, họ phải chia nhau họp trực tiếp vào đầu giờ chiều. Hơn 5h, khi buổi thương lượng cuối cùng kết thúc, anh em phải liên tục mang đồ ra hành lang khách sạn để tiếp tục, nhường phòng họp báo cho người mẫu… thay đồ.
Thời điểm những giai điệu đầu tiên của đêm nhạc vang lên cũng là lúc ông Cao và ông Huy họp bàn, bàn phương án tổ chức phóng sự truyền hình, tổng kết các hoạt động của hội nghị và phát sóng trước lễ bế mạc. Đó là một quyết định táo bạo bởi chẳng ai biết đêm nay sẽ kết thúc lúc nào, lịch trình ngày mai có gì thay đổi hay không, nhất là tư liệu, hình ảnh của các nhóm vẫn chưa được tập hợp đủ.
Ba, bốn tiếng đồng hồ đó, chúng tôi phải chạy đa nhiệm hết công suất. Mắt dán vào máy tính, tay đánh máy hoặc ghi lại kịch bản của ngày hôm sau, tranh thủ nạp lại năng lượng, trong khi tai vẫn còn nghe thấy… tiếng nhạc từ đêm gala. Tôi ngồi cạnh anh Phạm Hiếu. Nhiều lúc tôi đoán chắc Hiếu tranh thủ ngủ để lấy lại sức, nhưng khi liếc xuống, thấy từng dòng chữ trên màn hình vẫn chạy mượt mà, anh mới biết mình đã lầm.
Nhớ để nguồn bài viết này:
100 giờ ăn, ngủ cùng Hội nghị Lương thực thực phẩm toàn cầu của website thpttranhungdao.edu.vn
Chuyên mục: Phong thủy
Đặt mâm cúng tất niên cuối năm 2022 tại đây: cungtatnien.com
#giờ #ăn #ngủ #cùng #Hội #nghị #Lương #thực #thực #phẩm #toàn #cầu
Trả lời