Trong mười điều này, Bảo Vương Tam Muội đã dùng mười việc ko cầu để phá hoại. Thế thì trong phúc có họa, trong họa có phúc, trong thông có sợ, trong sợ có thông.
Trong Luận Niệm Vương Tam Muội của Đức Phật có giảng giải về Thập Hạnh Bất Bại, tức là mười hành động ko cầu, để phá vỡ mười trở ngại lớn. Mười triền cái này bao gồm tất cả các triền cái. Cho nên nếu quý vị thuần thục mười hạnh ko cầu, thì tất cả trở ngại đều phải tan biến. Mười đức tính đó là:
1. Thân ko bệnh ko hỏi. Nếu thân thể ko bệnh tật, dục vọng rất dễ sinh ra. Tham dục phá giới xuống tóc.
2. Đời ko cầu ko thiến nạn. Cuộc đời ko trắc trở, tự hào dễ mở đầu. Lúc kiêu ngạo và sang trọng phát sinh, họ sẽ khinh thường và lấn lướt mọi người.
3. Tu tâm ko cầu ko trở ngại, tâm ko trở ngại thì việc học sẽ xuất chúng. Học vượt tất cả có lỗi coi như chưa được, đã hiểu rõ.
4. Lập đời ko cầu ko phép. Nếu ko có ác chướng thì nguyện lực ko vững bền. Phát nguyện chưa chắc sẽ có lỗi là chưa chứng được mình đã chứng.
5. Thủ đoạn ko dễ đạt được. Sự dễ dàng đạt được là điều đáng khinh. Tâm khinh thường đời nhất mực sinh ra kiêu ngạo cho rằng mình đủ đức đủ tài.
6. Giao hiếu ko cầu lợi. Nếu chúng ta đạt được lợi ích, chúng ta sẽ đánh mất đạo đức. Đạo mất, chỉ thấy lỗi người.
7. Đối với những người ko thể yêu cầu thỏa thuận. Những người thoải mái rất dễ tự phụ. Và lúc lòng tự hào, nó chỉ thấy mặt phải của nó (nhưng ko thấy phần thiếu sót).
8. Vui lòng ko yêu cầu trả lời. Nếu bạn cầu xin một sự đáp lại, trái tim của bạn có chỗ để tính toán. Có kế hoạch tất cả sẽ tham lam phô trương tên tuổi của mình.
9. Thấy lợi đừng đòi chia. Nếu bạn thu được một phần, trái tim của bạn sẽ cảm động. Lúc mộng tưởng nổi dậy, tăm tiếng sẽ bị phá hủy bởi lợi nhuận và thói hư tật xấu.
10. Bị oan nhưng ko đòi biện minh. Xin biện minh, nhân-ngã chưa dứt. Nhân tâm – bản ngã chưa dứt, mọi oán thù sẽ từ đó nhưng phát sinh.
Qua những điểm trên, chúng ta thấy cuộc đời đầy rẫy những trở ngại, có thể tóm gọn trong 10 điều:
1. Thân thể ốm yếu
2. Gặp rối rắm
3. Tu luyện bị cản trở
4. Lúc thiết lập phá trở ngại vật kỳ diệu
5. Thủ đoạn thất bại
6. Bằng hữu phản bội thờ ơ
7. Nhiều người chống đối
8. Hãy giữ mối hận
9. Người mưu cầu lợi danh
10. Chịu đựng sự bất công
Trong mười điều này, Bảo Vương Tam Muội đã dùng mười việc ko cầu để phá hoại. Thế thì trong phúc có họa, trong họa có phúc, trong thông có sợ, trong sợ có thông. Vì hiểu tương tự nên người tu xưa lấy “ngại làm duyên”.
Tiên đức có nói: “Nếu ko cảm hóa được lòng người thì mọi việc thành tựu khó thành”.
Bởi vì sự khinh thường chửi bới, cái giá của lời phỉ báng, và tất cả những trở ngại khác là “thước đo nghị lực của một hành giả.”
Nếu một người gặp phải những trở ngại đó nhưng vẫn có thể nhẫn nhục và thoải mái, điều đó có tức là người đó đã tiến lên một trình độ tu luyện khá cao. Nếu ko, làm thế nào chúng ta có thể đo lường sự tiến bộ của chúng ta?
Thực ra ko phải người tu tìm trở ngại, nhưng vì đường đi đầy cập kênh, khó khăn nên xoành xoạch tỉnh táo đặt mình trước mọi trở ngại, để lúc thiến nạn được bình yên vô sự.
Sư Diệu Hiệp nói: “Mười điều trên, chỉ có người trí với tâm mạnh mẽ mới vận dụng được, nếu biết quán xét tỉnh ngộ và giữ mười điều này thì dù vào cõi ngạ quỷ cũng ko bị hóa độ. bị ma trở về, trong cảnh sắc đẹp, tiếng tốt, lợi danh, yêu ghét, thị phi, thành bại, thành bại… vẫn bình yên.”
Cho nên nếu ko biết thì mọi điều tốt đẹp thuận tiện đều có thể trở thành trở ngại cho đường đạo. Như thấy rõ tất cả bệnh tật khổ đau, ma chướng đều là giả dối, ko gốc rễ, ko làm gì được. Đối với mười điều trên, cách sử dụng của người khôn ngoan là:
1. Lấy khổ đau làm phương thuốc hay.
2. Lấy thiến nạn làm sự giải thoát.
3. Lấy trở ngại vật làm dao găm.
4. Lấy ma làm bạn pháp.
5. Nhận lấy một công việc khó khăn và biến nó thành thú vui.
6. Nhờ bạn xấu giúp sức.
7. Lấy quân thù làm vườn hoa.
8. Coi việc quên ơn như quên cởi chiếc dép rách.
9. Tiết kiệm để làm giàu.
10. Lấy sự bất công làm trục đường tiến tới.
Xem đây rõ ràng suy ra tốt xấu, được hay mất vẫn là tùy tâm. Do đó, người mới tu rất sợ trở ngại, còn người tu lâu nhiều lúc muốn thử đương đầu với trở ngại.
Dưới đây là một vài câu chuyện làm ví dụ:
Xưa Thần Quang sau lúc đắc pháp với Tổ sư Đạt Ma đã hạ mình đi làm thuê như bửa củi, giã gạo hay gác cửa nhà dân.
Có người tới hỏi: “Ông là người nối nghiệp Tổ, sao lại hạ mình làm những việc tầm thường tương tự?”
Ngài đáp: “Ta muốn điều phục tâm ta, ko phải nơi ngươi biết đâu!”
Để so sánh các cách làm, tôi xin kể thêm một vài câu chuyện:
- Một nữ tu nọ muốn thoát khỏi lỗi lầm của mình, đã phát nguyện sống ẩn dật và yên lặng (ko nói 100%) trong ba tháng.
Chiều hôm kia, cô đang ngồi bên cửa sổ lần chuỗi Mân Côi. Có một người đàn ông nhìn thấy anh ta và ngay tức tốc nói chuyện với bạn của anh ta, nói với cô đó rằng cô đó có nhiều nghiệp và nhiều tính xấu. Cô đỏ mặt tía tai, nhưng vẫn yên lặng và tiếp tục niệm Phật. Một lúc sau anh nói:
- Tôi theo dõi cô đó để thành hôn với một người đàn ông láng giềng.
Cô tức giận tới mức ko thể ko cao giọng:
- Anh nói xem tôi cưới người nào để xác nhận, nhưng tôi sẽ ko bỏ qua vụ này?
Ông già cười đáp:
- Đó chỉ là tôi đang quyết tâm rà soát bạn. Nàng đã thề ngậm mồm, sao ngươi còn nói? Vả lại, yên lặng mục tiêu chính là để tâm mình thanh tịnh, nhưng tâm mình ko yên ắng được thì yên lặng để làm gì?
Cô nghe vậy thì chợt sực tỉnh, xấu hổ yên lặng.
Trong hai đoạn trên, chúng ta thấy Ni trưởng muốn đoạn trừ phiền não, nhưng chỉ là hình thức. Còn ngài Thần Quang biết phiền não đều rỗng ko, gốc là ở tâm chấp ngã, nên giả làm người thấp hèn bị người mắng, để xem tâm ngã mạn của con người có còn ko. vận chuyển để loại trừ.
Tóm lại, người trí ko những ko sợ trở ngại, nhưng còn mượn trở ngại để hành đạo. Họ ko còn bám víu vào hình thức, vì hình thức chỉ là phương tiện, còn bên trong mới là cứu cánh.
Vì vậy, Đức Phật dạy :
Sử dụng bệnh tật như một liều thuốc kỳ diệu,
Với phiền não như sự giải thoát,
Làm cho vấn đề thú vị,
Lấy đội quân quỷ làm bạn đồng hành của bạn,
Tận hưởng khó khăn,
Lấy kẻ xấu làm trợ thủ,
Lấy kẻ chống đối làm nơi giao thiệp,
Coi lòng tốt như đôi dép bỏ đi,
Tôn vinh sự hy sinh bản thân,
Lấy xấu số làm cửa ngõ dẫn tới tiết hạnh.
(Trích “Thập Yếu Niệm Phật” – Thích Thiện Tâm)
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm” state=”close”]
10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm
Hình Ảnh về: 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm
Video về: 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm
Wiki về 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm
10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm -
Trong mười điều này, Bảo Vương Tam Muội đã dùng mười việc ko cầu để phá hoại. Thế thì trong phúc có họa, trong họa có phúc, trong thông có sợ, trong sợ có thông.
Trong Luận Niệm Vương Tam Muội của Đức Phật có giảng giải về Thập Hạnh Bất Bại, tức là mười hành động ko cầu, để phá vỡ mười trở ngại lớn. Mười triền cái này bao gồm tất cả các triền cái. Cho nên nếu quý vị thuần thục mười hạnh ko cầu, thì tất cả trở ngại đều phải tan biến. Mười đức tính đó là:
1. Thân ko bệnh ko hỏi. Nếu thân thể ko bệnh tật, dục vọng rất dễ sinh ra. Tham dục phá giới xuống tóc.
2. Đời ko cầu ko thiến nạn. Cuộc đời ko trắc trở, tự hào dễ mở đầu. Lúc kiêu ngạo và sang trọng phát sinh, họ sẽ khinh thường và lấn lướt mọi người.
3. Tu tâm ko cầu ko trở ngại, tâm ko trở ngại thì việc học sẽ xuất chúng. Học vượt tất cả có lỗi coi như chưa được, đã hiểu rõ.
4. Lập đời ko cầu ko phép. Nếu ko có ác chướng thì nguyện lực ko vững bền. Phát nguyện chưa chắc sẽ có lỗi là chưa chứng được mình đã chứng.
5. Thủ đoạn ko dễ đạt được. Sự dễ dàng đạt được là điều đáng khinh. Tâm khinh thường đời nhất mực sinh ra kiêu ngạo cho rằng mình đủ đức đủ tài.
6. Giao hiếu ko cầu lợi. Nếu chúng ta đạt được lợi ích, chúng ta sẽ đánh mất đạo đức. Đạo mất, chỉ thấy lỗi người.
7. Đối với những người ko thể yêu cầu thỏa thuận. Những người thoải mái rất dễ tự phụ. Và lúc lòng tự hào, nó chỉ thấy mặt phải của nó (nhưng ko thấy phần thiếu sót).
8. Vui lòng ko yêu cầu trả lời. Nếu bạn cầu xin một sự đáp lại, trái tim của bạn có chỗ để tính toán. Có kế hoạch tất cả sẽ tham lam phô trương tên tuổi của mình.
9. Thấy lợi đừng đòi chia. Nếu bạn thu được một phần, trái tim của bạn sẽ cảm động. Lúc mộng tưởng nổi dậy, tăm tiếng sẽ bị phá hủy bởi lợi nhuận và thói hư tật xấu.
10. Bị oan nhưng ko đòi biện minh. Xin biện minh, nhân-ngã chưa dứt. Nhân tâm - bản ngã chưa dứt, mọi oán thù sẽ từ đó nhưng phát sinh.
Qua những điểm trên, chúng ta thấy cuộc đời đầy rẫy những trở ngại, có thể tóm gọn trong 10 điều:
1. Thân thể ốm yếu
2. Gặp rối rắm
3. Tu luyện bị cản trở
4. Lúc thiết lập phá trở ngại vật kỳ diệu
5. Thủ đoạn thất bại
6. Bằng hữu phản bội thờ ơ
7. Nhiều người chống đối
8. Hãy giữ mối hận
9. Người mưu cầu lợi danh
10. Chịu đựng sự bất công
Trong mười điều này, Bảo Vương Tam Muội đã dùng mười việc ko cầu để phá hoại. Thế thì trong phúc có họa, trong họa có phúc, trong thông có sợ, trong sợ có thông. Vì hiểu tương tự nên người tu xưa lấy “ngại làm duyên”.
Tiên đức có nói: “Nếu ko cảm hóa được lòng người thì mọi việc thành tựu khó thành”.
Bởi vì sự khinh thường chửi bới, cái giá của lời phỉ báng, và tất cả những trở ngại khác là “thước đo nghị lực của một hành giả.”
Nếu một người gặp phải những trở ngại đó nhưng vẫn có thể nhẫn nhục và thoải mái, điều đó có tức là người đó đã tiến lên một trình độ tu luyện khá cao. Nếu ko, làm thế nào chúng ta có thể đo lường sự tiến bộ của chúng ta?
Thực ra ko phải người tu tìm trở ngại, nhưng vì đường đi đầy cập kênh, khó khăn nên xoành xoạch tỉnh táo đặt mình trước mọi trở ngại, để lúc thiến nạn được bình yên vô sự.
Sư Diệu Hiệp nói: “Mười điều trên, chỉ có người trí với tâm mạnh mẽ mới vận dụng được, nếu biết quán xét tỉnh ngộ và giữ mười điều này thì dù vào cõi ngạ quỷ cũng ko bị hóa độ. bị ma trở về, trong cảnh sắc đẹp, tiếng tốt, lợi danh, yêu ghét, thị phi, thành bại, thành bại… vẫn bình yên.”
Cho nên nếu ko biết thì mọi điều tốt đẹp thuận tiện đều có thể trở thành trở ngại cho đường đạo. Như thấy rõ tất cả bệnh tật khổ đau, ma chướng đều là giả dối, ko gốc rễ, ko làm gì được. Đối với mười điều trên, cách sử dụng của người khôn ngoan là:
1. Lấy khổ đau làm phương thuốc hay.
2. Lấy thiến nạn làm sự giải thoát.
3. Lấy trở ngại vật làm dao găm.
4. Lấy ma làm bạn pháp.
5. Nhận lấy một công việc khó khăn và biến nó thành thú vui.
6. Nhờ bạn xấu giúp sức.
7. Lấy quân thù làm vườn hoa.
8. Coi việc quên ơn như quên cởi chiếc dép rách.
9. Tiết kiệm để làm giàu.
10. Lấy sự bất công làm trục đường tiến tới.
Xem đây rõ ràng suy ra tốt xấu, được hay mất vẫn là tùy tâm. Do đó, người mới tu rất sợ trở ngại, còn người tu lâu nhiều lúc muốn thử đương đầu với trở ngại.
Dưới đây là một vài câu chuyện làm ví dụ:
Xưa Thần Quang sau lúc đắc pháp với Tổ sư Đạt Ma đã hạ mình đi làm thuê như bửa củi, giã gạo hay gác cửa nhà dân.
Có người tới hỏi: “Ông là người nối nghiệp Tổ, sao lại hạ mình làm những việc tầm thường tương tự?”
Ngài đáp: "Ta muốn điều phục tâm ta, ko phải nơi ngươi biết đâu!"
Để so sánh các cách làm, tôi xin kể thêm một vài câu chuyện:
- Một nữ tu nọ muốn thoát khỏi lỗi lầm của mình, đã phát nguyện sống ẩn dật và yên lặng (ko nói 100%) trong ba tháng.
Chiều hôm kia, cô đang ngồi bên cửa sổ lần chuỗi Mân Côi. Có một người đàn ông nhìn thấy anh ta và ngay tức tốc nói chuyện với bạn của anh ta, nói với cô đó rằng cô đó có nhiều nghiệp và nhiều tính xấu. Cô đỏ mặt tía tai, nhưng vẫn yên lặng và tiếp tục niệm Phật. Một lúc sau anh nói:
- Tôi theo dõi cô đó để thành hôn với một người đàn ông láng giềng.
Cô tức giận tới mức ko thể ko cao giọng:
- Anh nói xem tôi cưới người nào để xác nhận, nhưng tôi sẽ ko bỏ qua vụ này?
Ông già cười đáp:
- Đó chỉ là tôi đang quyết tâm rà soát bạn. Nàng đã thề ngậm mồm, sao ngươi còn nói? Vả lại, yên lặng mục tiêu chính là để tâm mình thanh tịnh, nhưng tâm mình ko yên ắng được thì yên lặng để làm gì?
Cô nghe vậy thì chợt sực tỉnh, xấu hổ yên lặng.
Trong hai đoạn trên, chúng ta thấy Ni trưởng muốn đoạn trừ phiền não, nhưng chỉ là hình thức. Còn ngài Thần Quang biết phiền não đều rỗng ko, gốc là ở tâm chấp ngã, nên giả làm người thấp hèn bị người mắng, để xem tâm ngã mạn của con người có còn ko. vận chuyển để loại trừ.
Tóm lại, người trí ko những ko sợ trở ngại, nhưng còn mượn trở ngại để hành đạo. Họ ko còn bám víu vào hình thức, vì hình thức chỉ là phương tiện, còn bên trong mới là cứu cánh.
Vì vậy, Đức Phật dạy :
Sử dụng bệnh tật như một liều thuốc kỳ diệu,
Với phiền não như sự giải thoát,
Làm cho vấn đề thú vị,
Lấy đội quân quỷ làm bạn đồng hành của bạn,
Tận hưởng khó khăn,
Lấy kẻ xấu làm trợ thủ,
Lấy kẻ chống đối làm nơi giao thiệp,
Coi lòng tốt như đôi dép bỏ đi,
Tôn vinh sự hy sinh bản thân,
Lấy xấu số làm cửa ngõ dẫn tới tiết hạnh.
(Trích “Thập Yếu Niệm Phật” - Thích Thiện Tâm)
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” text-align:center”>
2. Đời không cầu không hoạn nạn. Cuộc đời không trắc trở, kiêu hãnh dễ bắt đầu. Khi kiêu ngạo và sang trọng phát sinh, họ sẽ coi thường và lấn át mọi người.
3. Tu tâm không cầu không chướng ngại, tâm không chướng ngại thì việc học sẽ xuất chúng. Học vượt tất cả có lỗi coi như chưa được, đã thông suốt.
4. Lập đời không cầu không phép. Nếu không có ác chướng thì nguyện lực không bền vững. Phát nguyện chưa chắc sẽ có lỗi là chưa chứng được mình đã chứng.
5. Âm mưu không dễ đạt được. Sự dễ dàng đạt được là điều đáng khinh. Tâm khinh thường đời nhất định sinh ra kiêu căng cho rằng mình đủ đức đủ tài.
6. Giao hảo không cầu lợi. Nếu chúng ta đạt được lợi ích, chúng ta sẽ đánh mất đạo đức. Đạo mất, chỉ thấy lỗi người.
7. Đối với những người không thể yêu cầu thỏa thuận. Những người dễ chịu rất dễ tự phụ. Và khi lòng kiêu hãnh, nó chỉ thấy mặt phải của nó (mà không thấy phần khuyết điểm).
8. Vui lòng không yêu cầu trả lời. Nếu bạn cầu xin một sự đáp lại, trái tim của bạn có chỗ để tính toán. Có kế hoạch tất cả sẽ tham lam phô trương tên tuổi của mình.
9. Thấy lợi đừng đòi chia. Nếu bạn nhận được một phần, trái tim của bạn sẽ cảm động. Khi ảo tưởng nổi dậy, danh tiếng sẽ bị hủy hoại bởi lợi nhuận và thói hư tật xấu.
10. Bị oan mà không đòi biện minh. Xin biện minh, nhân-ngã chưa dứt. Nhân tâm – bản ngã chưa dứt, mọi ân oán sẽ từ đó mà phát sinh.
Qua những điểm trên, chúng ta thấy cuộc đời đầy rẫy những trở ngại, có thể tóm gọn trong 10 điều:
1. Cơ thể ốm yếu
2. Gặp rắc rối
3. Tu luyện bị cản trở
4. Khi thiết lập phá chướng ngại vật kỳ diệu
5. Âm mưu thất bại
6. Bạn bè phản bội thờ ơ
7. Nhiều người chống đối
8. Hãy giữ mối hận
9. Người mưu cầu danh lợi
10. Chịu đựng sự bất công
Trong mười điều này, Bảo Vương Tam Muội đã dùng mười việc không cầu để phá hoại. Thế thì trong phúc có họa, trong họa có phúc, trong thông có sợ, trong sợ có thông. Vì hiểu như vậy nên người tu xưa lấy “ngại làm duyên”.
Tiên đức có nói: “Nếu không cảm hóa được lòng người thì mọi việc thành tựu khó thành”.
Bởi vì sự khinh thường chửi bới, cái giá của lời phỉ báng, và tất cả những trở ngại khác là “thước đo nghị lực của một hành giả.”
Nếu một người gặp phải những trở ngại đó mà vẫn có thể nhẫn nhục và thoải mái, điều đó có nghĩa là người đó đã tiến lên một trình độ tu luyện khá cao. Nếu không, làm thế nào chúng ta có thể đo lường sự tiến bộ của chúng ta?
Thực ra không phải người tu tìm chướng ngại, mà vì đường đi đầy bấp bênh, khó khăn nên luôn luôn tỉnh táo đặt mình trước mọi chướng ngại, để khi hoạn nạn được bình an vô sự.
Sư Diệu Hiệp nói: “Mười điều trên, chỉ có người trí với tâm mạnh mẽ mới áp dụng được, nếu biết quán xét giác ngộ và giữ mười điều này thì dù vào cõi ngạ quỷ cũng không bị hóa độ. bị ma trở về, trong cảnh sắc đẹp, tiếng tốt, danh lợi, yêu ghét, thị phi, thành bại, thành bại… vẫn bình an.”
Cho nên nếu không biết thì mọi điều tốt đẹp thuận lợi đều có thể biến thành chướng ngại cho đường đạo. Như thấy rõ tất cả bệnh tật khổ đau, ma chướng đều là giả dối, không gốc rễ, không làm gì được. Đối với mười điều trên, cách sử dụng của người khôn ngoan là:
1. Lấy đau khổ làm phương thuốc hay.
2. Lấy hoạn nạn làm sự giải thoát.
3. Lấy chướng ngại vật làm dao găm.
4. Lấy ma làm bạn pháp.
5. Nhận lấy một công việc khó khăn và biến nó thành niềm vui.
6. Nhờ bạn xấu giúp đỡ.
7. Lấy quân thù làm vườn hoa.
8. Coi việc quên ơn như quên cởi chiếc dép rách.
9. Tiết kiệm để làm giàu.
10. Lấy sự bất công làm con đường tiến tới.
Xem đây rõ ràng suy ra tốt xấu, được hay mất vẫn là tùy tâm. Do đó, người mới tu rất sợ chướng ngại, còn người tu lâu nhiều khi muốn thử đương đầu với chướng ngại.
Dưới đây là một vài câu chuyện làm ví dụ:
Xưa Thần Quang sau khi đắc pháp với Tổ sư Đạt Ma đã hạ mình đi làm thuê như bửa củi, giã gạo hay gác cửa nhà dân.
Có người đến hỏi: “Ông là người nối nghiệp Tổ, sao lại hạ mình làm những việc tầm thường như vậy?”
Ngài đáp: “Ta muốn điều phục tâm ta, không phải nơi ngươi biết đâu!”
Để so sánh các cách làm, tôi xin kể thêm một vài câu chuyện:
- Một nữ tu nọ muốn thoát khỏi lỗi lầm của mình, đã phát nguyện sống ẩn dật và im lặng (không nói 100%) trong ba tháng.
Chiều hôm kia, cô đang ngồi bên cửa sổ lần chuỗi Mân Côi. Có một người đàn ông nhìn thấy anh ta và ngay lập tức nói chuyện với bạn của anh ta, nói với cô ấy rằng cô ấy có nhiều nghiệp và nhiều tính xấu. Cô đỏ mặt tía tai, nhưng vẫn im lặng và tiếp tục niệm Phật. Một lúc sau anh nói:
- Tôi theo dõi cô ấy để kết hôn với một người đàn ông hàng xóm.
Cô tức giận đến mức không thể không cao giọng:
- Anh nói xem tôi cưới ai để xác nhận, nhưng tôi sẽ không bỏ qua vụ này?
Ông già cười đáp:
- Đó chỉ là tôi đang cố gắng kiểm tra bạn. Nàng đã thề ngậm miệng, sao ngươi còn nói? Vả lại, im lặng mục đích chính là để tâm mình thanh tịnh, mà tâm mình không tĩnh lặng được thì im lặng để làm gì?
Cô nghe vậy thì chợt sực tỉnh, xấu hổ im lặng.
Trong hai đoạn trên, chúng ta thấy Ni trưởng muốn đoạn trừ phiền não, nhưng chỉ là hình thức. Còn ngài Thần Quang biết phiền não đều rỗng không, gốc là ở tâm chấp ngã, nên giả làm người thấp hèn bị người mắng, để xem tâm ngã mạn của con người có còn không. di chuyển để loại bỏ.
Tóm lại, người trí không những không sợ chướng ngại, mà còn mượn chướng ngại để hành đạo. Họ không còn bám víu vào hình thức, vì hình thức chỉ là phương tiện, còn bên trong mới là cứu cánh.
Vì vậy, Đức Phật dạy :
Sử dụng bệnh tật như một liều thuốc kỳ diệu,
Với phiền não như sự giải thoát,
Làm cho vấn đề thú vị,
Lấy đội quân quỷ làm bạn đồng hành của bạn,
Tận hưởng khó khăn,
Lấy kẻ xấu làm trợ thủ,
Lấy kẻ chống đối làm nơi giao du,
Coi lòng tốt như đôi dép bỏ đi,
Tôn vinh sự hy sinh bản thân,
Lấy bất hạnh làm cửa ngõ dẫn đến đức hạnh.
(Trích “Thập Yếu Niệm Phật” – Thích Thiện Tâm)
[/box]
#Cách #biến #khó #khăn #thành #trợ #thủ #của #Thích #Thiền #Tâm
[/toggle]
Bạn thấy bài viết 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về 10 Cách biến khó khăn thành trợ thủ của HT Thích Thiền Tâm bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
#Cách #biến #khó #khăn #thành #trợ #thủ #của #Thích #Thiền #Tâm
Trả lời