Giếng mối của đình là Phúc Đức. Nền tảng của gia đạo là Phúc Đức. Tâm của gia đạo là Phúc đức. Đầu đạo, đầu đạo là Phúc đức. Phúc tinh của gia đình là Phúc Đức..
phúc lành – Tôi đt. Phúc đức do hành vi tốt đời trước để lại cho đời sau: để lại phúc lành xin vui lòng cho nó cho trẻ em của bạn phúc lành do tổ tiên để lại. II. t.t. 1. Tử tế, hay làm điều tốt cho người khác: con người phúc lành một bà già phúc lành chỗ ở phúc lành. 2. May mắn, đại lành: được như ý phúc lành cũng lâu rồi nhóc.
Theo Hán Việt tự truyện của Thiều Chửu:
PHÚC: Những điều tốt đẹp gọi là Phúc. Thơ chia làm năm (5) phúc: (1) Tài phú (2) Bình yên (3) Trường thọ (4) Phúc đức (5) Hưởng phúc cuối đời.
Đang xem: Làm phước là gì?
ĐỨC: Đức có bốn (4) nghĩa như sau: (1) Đạo đức. Cách lập người gọi là Đức, như Đức, Đức (2) Tốt. Làm điều thiện, làm điều tốt cho người khác gọi là tiết hạnh hay tiết hạnh. (3) Ân điển. Ơn đầy đủ nên ơn còn gọi là ơn. (4) Khí tốt (vượng) trong bốn mùa, như mùa xuân, gọi là vượng đức trong Mộc.
Phúc tức là hiền lành, bản tính tốt, hay tương trợ mọi người, ban phát ân huệ, may mắn. Làm phước còn có tức là sự may mắn từ kiếp trước, hành xử tốt đẹp, nhân hậu, ban ơn, bố thí để lại cho kiếp sau. Người ta thường nói: “Làm việc thiện và sống tích đức”. Nó có tức là làm những điều tốt đẹp. thiện như giúp người lúc nghèo túng, thiến nạn từ vật chất tới ý thức nhưng ko yêu cầu điều kiện gì. Bố thí hay bố thí có thể hiểu là bố thí vô điều kiện, ko mong nhận lại điều gì, đáp tức là tạo đức làm lành.
“…Vì có tiết hạnh cùng nhân hậu, kỳ vọng sinh mệnh có thể bị trời trị cùng ăn..”
“..Chín là học Ý Cha trở thành Nhân Đức con ngoan trò giỏi…”
Điều tốt phải được kể từ cái tâm thánh thiện và kể từ con người, muốn làm được điều đó thì phải từ suy nghĩ tới hành động ko vì mình nhưng vì người, sống vì mình, làm vì người và luôn tương trợ mọi người là làm điều thiện và tạo đức. , đó là tập tục của tộc họ Lê. Dương đức và âm đức: Âm đức là những việc lành, việc thiện, bố thí ân nghĩa của đời trước thuộc về quá khứ nên gọi là Âm đức. Âm đức còn có nghĩa thứ hai là nơi chôn cất hay nói cách khác là mồ mả của kiếp trước. Nơi yên nghỉ nghìn thu của tổ tiên trên mảnh đất tốt, cao ráo rộng rãi (chưa nói tới long mạch ở đây) được chăm sóc sạch đẹp. Có con, cháu, chắt… thường tiến thoái là có Âm Đức tốt. Người âm đức tốt là người đời trước sống làm việc thiện, tạo phúc đức. Lúc mất đi sẽ có nơi an nghỉ cao ráo, rộng rãi, đẹp tươi, con cháu, chắt và các em thường tiến thoái. Dương đức là những việc thiện, cao cả, thánh thiện, bố thí, bố thí của người đang sống. Dương đức là chuỗi công đức của đời trước, là mối nối của âm đức và cũng là tiêu chuẩn của tiết hạnh của đời sau. Làm điều thiện tạo đức này là xây phúc, tích đức cho ngày mai. Hiện nay hưởng phúc, hưởng đức nhưng ko tạo phước, làm việc thiện là làm tăng trưởng phước đức và làm tiêu tán vinh hoa phú quý đời sau. Quan sát sự thịnh vượng hay trụy lạc của một gia đình, nó có thể làm tăng thêm đức tính tiêu cực của gia đình đó. Sự giàu có, thịnh vượng của kiếp này là do mình đã tạo phúc đức và hành thiện ở kiếp trước. Cho nên âm đức dương đức là nhân quả của một gia đình, dòng tộc là một quy luật ko thể tránh khỏi. Phúc đức là nếp nghĩ, hành vi của mọi thành viên họ Lê tộc cần rèn luyện hàng ngày để ngày mai hưng thịnh.
Chữ Phúc tượng trưng may mắn hạnh phúc, thường dùng trong từ hạnh phúc. Người Á Đông từ lâu đã có nhiều biểu tượng tượng trưng cho chữ phúc nhưng ngày nay vẫn còn thấy trong nhiều đồ vật trang trí, trong kiến trúc và cả trên y phục.
Kể từ thời nhà Minh (1368-1644), người ta thường khắc trên cửa chính một câu chúc lớn như để chờ phúc tới nhà, giống như lời nguyện cầu của người Trung Quốc: 福 星 高 詔, chúc may mắn cao chiếu, tức là ngôi sao hạnh phúc. Mỗi chiếu cao xuống hay câu: 多 福 多 壽, đa phúc, đa thọ, tức là nhiều may mắn và nhiều trường thọ, thường dùng để chúc nhau. Ngoài hình ảnh chiếc thắt lưng tượng trưng cho chữ phúc, người ta còn dùng hình ảnh bàn tay Phật hay hình tượng Phật. Phúc thần, thần tài được dán trên cửa hoặc khắc trên bề mặt cửa của đền, chùa, &nbs Vào dịp Tết Nguyên đán, người Trung Quốc có phong tục treo chữ Phúc lên cửa hoặc treo ngược chữ phúc. Có hai câu chuyện giảng giải câu chuyện. Câu chuyện trước hết là một câu chuyện từ thời nhà Minh (1368-1644) về chữ phúc. Một hôm Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương du ngoạn tới một trấn nhỏ. Nhà vua nhìn thấy một đám đông đang cười nhạo một bức tranh. Lúc tới gần, nhà vua nhìn thấy đó là bức tranh vẽ một bà lão có đôi chân quá khổ, trên tay là một quả dưa hấu. Nhà vua xác nhận bà già này là hoàng hậu. Tức giận, vua sai quân đi theo từng người này tới tận nhà, trên cửa viết chữ phúc, để ngày mai vua sai quân đi bắt. Trở về hoàng cung, vua kể chuyện này cho hoàng hậu nghe. Hoàng hậu vốn là người tốt bụng, bà đã nguy cấp sai người hầu của mình tới thị trấn này để viết chữ phúc lên cửa từng nhà. Sáng hôm sau quân kéo tới thì ko còn trông thấy người nào là kẻ bị vua ra lệnh bắt. Từ đó, người ta tin rằng chữ phúc và chữ viết có thể dùng làm bùa hộ mệnh cho mọi người. Câu chuyện thứ hai là một truyền thuyết từ thời nhà Thanh (1661-1911) về chữ phúc được viết hoặc treo ngược. Chiều ba mươi tết, quan phủ ở Cung Thân sai treo chữ phúc ở cửa chính Đông cung. Có một tên gia nhân ko biết chữ, treo ngược chữ Phúc. Thái tử thấy vậy, nổi nóng trừng trị tên gia nhân này. Viên quan vốn là một người giàu có, liền nghĩ ra cách để giải oan cho tên lính tôi tớ. Quan cũng biết lòng Thái tử mong sớm được lên ngôi. Ông hoàng tử: chữ Phúc treo ngược là chữ Phúc Đạo, 倒, theo tiếng Hán đồng âm với chữ gốc 到, có tức là tới. Vì vậy chữ phúc treo ngược là điềm báo phúc sắp tới. Thái tử ưng ý, ko những ko trừng trị nhưng còn ban thưởng hậu hĩnh, thưởng cho mỗi người năm lạng bạc. Thật là một phước lành đã tới với những người này trong đêm chết đó.
Đây là những điều tôi được nghe lúc Thế Tôn ở Sāvatthi, tại tịnh xá Cấp Cô Độc, trong vườn Kỳ Đà. Hôm đấy, trời đã về khuya, một thiên thần hiện tới thăm ông, vẻ đẹp và vinh quang của thiên thần làm bừng sáng cả khu vườn. Sau lúc đảnh lễ Đức Thế Tôn xong, vị Bổn Tôn thỉnh vấn Ngài bằng một bài kệ:
“Thần nhân đều tỉnh Muốn biết công đức Sống đời an lạc Xin Thế Tôn dạy con”.
Và đây là những lời của Đức Thế Tôn:
“Tránh xa kẻ ác Thân thiện người lành Tôn kính người đáng kính là phước lớn nhất.
“Sống trong môi trường tốt Tạo tác nhân tốt Đi đúng đường Là phúc lớn nhất.
“Có học, có công ăn việc làm, Biết tu tập pháp giới, Biết nói lời ái ngữ, là phước lớn nhất.
“Được phụng dưỡng cha mẹ, được yêu thương nhân đình, được làm một nghề thích hợp, đó là phước lành lớn nhất.
“Sống thẳng thắn, bố thí, tương trợ người thân, nhân hậu, Hành động ko tỳ vết là đức tính lớn nhất.
Xem thêm: Trị Hôi Nách Vĩnh Viễn Ở Đâu Tốt Nhất Hiện Nay, Trị Hôi Nách Vĩnh Viễn Ở Đâu Uy Tín Và Tốt Nhất
“Bỏ làm điều ác Ko tham đắm nghiện ngập Cần làm điều lành là phước lớn nhất.
“Khiêm nhượng, lễ phép, chấp nhận, hàm ân Ko bỏ qua thời cơ học đạo là phước lớn nhất.
“Biết kiên trì, hướng thiện, Thân thiện pháp giới, xuống tóc, học hỏi Phật pháp, là phước lành lớn nhất.
“Sống siêng năng, tỉnh thức Học được chân lý vi diệu Chứng ngộ Niết bàn là phước lớn nhất.
“Thông đạt nhân gian Tâm bất động Mọi phiền não an lạc Là phúc lớn nhất.
“Người nào sống được tương tự thì đi đâu cũng được bình yên, người đấy mạnh mẽ, là công đức của chính mình”. (CCC)
Thích Nhất Hạnh dịch, Mahamangala sutta, Sutta Nipata II.
Xem thêm: Kem Chống Nắng Anessa Vàng Nhạt 20Ml , Kem Chống Nắng Anessa Vàng Nhạt 20Ml
Hòa Thuận là huynh đệ, Hiếu Thảo là đàn ông trong nhà Thủy Chung, là đạo vợ chồng. Là Gia Đạo trong lòng bạn…
Xem thêm các bài viết trong phân mục này: hỏi đáp
Bạn thấy bài viết Ý Nghĩa Công Đức Và Phúc Đức Là Gì ? Nghĩa Của Từ Phúc Đức Trong Tiếng Việt có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Ý Nghĩa Công Đức Và Phúc Đức Là Gì ? Nghĩa Của Từ Phúc Đức Trong Tiếng Việt bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời