Đạo giáo liên kết thuyết lí của Lão Tử với các tư tưởng về âm dương, ngũ hành, vũ trụ và bát quái, cùng với sự quan sát các hiện tượng tự nhiên và trí tưởng tượng của ông để tạo ra quan niệm về tam hồn và thất tinh.
Đạo giáo cho rằng con người sống được là nhờ “tam hồn, bảy vía” quy định mọi hoạt động, tư tưởng của con người. Theo kinh điển của Lão Tử, hồn là ý thức, thuộc về phần khí của con người, còn phách (tinh) là ý thức, thuộc về phần hình thể của con người. Hồn là phần thanh (nhẹ), phách là phần trọc (nặng). Vì vậy, lúc một người chết, vong linh lên thiên đường, và vong linh xuống trái đất theo thân thể. Vong linh tồn tại mãi mãi, vong linh và thể xác sẽ bị diệt vong.
1. Sự ra đời của ba hồn bảy vía
Đạo giáo liên kết thuyết lí của Lão Tử với các tư tưởng về âm dương, ngũ hành, vũ trụ và bát quái, cùng với sự quan sát các hiện tượng tự nhiên và trí tưởng tượng của ông để tạo ra quan niệm về tam hồn và thất tinh.
Người Trung Quốc có truyền thống thờ phụng tổ tiên từ xa xưa nên Tết Thanh minh và Tết Trung Nguyên ra đời để tỏ lòng thành kính, thờ phụng những người đã khuất.
Nhưng trước lúc quan niệm ba hồn bảy vía ra đời, những nhà Nho ko tin có ma quỷ vẫn chưa lý giải được tục thờ này thờ người nào, thờ gì. Mãi cho tới lúc xuất hiện quan niệm ba hồn bảy vía thì tình trạng này mới dần thay đổi.
2. Ba hồn là gì?
Theo Phật giáo, “vong linh” là tầng sâu nhất của tâm – thức, có các tên gọi không giống nhau như “A-lại-da thức”, “hạt giống”, “nghiệp lực”. Đó là “ý thức” của con người, vẫn tồn tại sau cái chết về mặt sinh học-thể chất của một người. Thể vía (phúc) cũng là một dạng thần thức, nhưng thô và nặng hơn, tương đương với “ma-na thức”, tức là “thức” do giác quan đưa tới còn lắng đọng. Nó cũng tồn tại một thời kì sau lúc một người chết (Phật giáo gọi là “thân trung ấm” (Bado), rồi nó mất dần đi).
Theo quan niệm của người xưa, sự sống của con người được duy trì bởi hai phần: thể xác và tâm hồn. Mọi hoạt động như lời nói, cử động của con người đều phụ thuộc vào vong linh trú ngụ trong thân thể.
Nếu người nào đó ko có vong linh thì cuộc sống ở đây chỉ là một miếng thịt ko có lối sống, ko có suy nghĩ, ko có mục tiêu. Lúc con người chết đi, thể xác có thể bị thối rữa nhưng vong linh vẫn tồn tại và bất tử theo thời kì.
Theo Đạo giáo, 3 hồn là sự liên kết của 3 phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Con người có thể mất đi 1 hoặc 2 vong linh nhưng vẫn có thể duy trì sự sống. Tuy nhiên, nếu mất cả 3 vong linh, bạn sẽ trở thành một cái xác ko hồn, người thực vật.
Thái Quang là một trong ba phần hồn quan trọng nhất của con người. Để duy trì sự sống, con người ko thể đánh mất vong linh này. Nếu mất hồn Thái Quang thì coi như chết, về mặt y khoa là chết lâm sàng. Nếu cơ quan trong thân thể chết, ngừng hoạt động.
Trên thực tiễn, có rất nhiều người có khả năng siêu phàm, họ có thể dự đoán những sự kiện trong tương lai. Nói xác thực, họ có một món quà tự nhiên. Sang Lĩnh chủ yếu quyết định trí tuệ, sự thông minh của con người. Điều này tác động tới phản ứng nhanh và chậm của mọi người trong cuộc sống.
Vì vậy, Sang Linh là một phần vong linh của con người. Vì vậy, ông bà ta xưa có câu “sinh ra đã biết là hàng đầu, học chỉ là thứ hai”.
Trong cuộc sống của những người thiểu năng, trí tuệ kém, đó là người đã đánh mất Sang Linh. Dù mất đi 1 trong 3 vong linh, họ vẫn duy trì được mạng sống, nhưng ko đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
U Tinh là một trong ba vong linh quyết định sự sống của con người. Nó quyết định tính cách con người, quyết định sự thành đạt sau này. Đôi lúc trong cuộc sống, bạn mất lý trí, thiếu tĩnh tâm khiến ý thức sút giảm, tác động tới sự nghiệp, công việc làm ăn.
Lúc gặp chuyện buồn, cực khổ trong cuộc sống khiến tâm trạng bạn kiệt quệ. Điều này có tức là bạn đã mất đi vong linh của U Tinh, nhưng với vong linh này, bạn vẫn tiếp tục sống nhưng nó tác động rất nhiều tới công việc và sự nghiệp của bạn.
3. Bảy vong linh
Bảy thể vía tạo nên vong linh vật chất của một người. Đây là khía cạnh Yin của vong linh. Bảy phách chi phối những phần rắn rỏi của con người. Chúng là bản năng tự nhiên và khả năng sống sót của thân thể. Chúng mang hình dạng của những con vật và quái vật quái dị. Chúng hoạt động vào đêm hôm lúc ý thức mờ nhạt. Beat gắn liền với thân thể, ở lại với xác chết sau lúc chết, hòa tan với thân thể.
Bảy sinh vật trung giới bao gồm:
Điều hòa hơi thở. Ngáy và ngưng thở lúc ngủ là tín hiệu cho thấy nhịp đập của bạn ko được khỏe mạnh.
Phần vong linh này loại trừ chất độc khỏi thân thể qua nước tiểu và phân. Lúc trẻ em tè dầm, hoặc lúc người lớn thức dậy thường xuyên để đi tiểu, phần vong linh này vẫn còn yếu.
Chất độc điều chỉnh nhiệt độ thân thể bằng cách phân tán các vùng quá nóng và quá lạnh của thân thể. Nếu chấn thương này bị thương, người ta sẽ cảm thấy ớn lạnh hoặc đổ mồ hôi vào đêm hôm.
Chống lại các tác nhân gây bệnh bên ngoài. Điều này tương tự như khái niệm hiện đại về tác dụng miễn nhiễm.
Khả năng tình dục. Sức khỏe của phần thể vía này quyết định một người đàn ông hay phụ nữ mất bao lâu để lấy lại khả năng tình dục ngay sau lúc sinh hoạt tình dục. Tổn thương tâm hồn này dẫn tới rối loạn tác dụng tình dục.
Phần thể vía này kiểm soát quá trình tiêu hóa trong lúc bạn ngủ. Nếu bạn ăn trước lúc đi ngủ và thức dậy với cảm giác đói, thì cảm giác thèm ăn (mũi tên ẩn) của bạn là lành mạnh. Nếu bạn thức dậy nhưng ko có cảm giác thèm ăn hoặc hơi thở rất nặng mùi, bạn có thể gặp vấn đề với phần tâm hồn này.
Nếu nhịp này hoạt động quá mức, mọi người sẽ phấp phỏng và dễ tỉnh giấc. Nếu nó ko hoạt động đủ, bạn sẽ ngủ như một con chó chết, mù quáng trước mọi nguy hiểm trong môi trường của bạn.
4. Vì sao có người “Ba hồn bảy vía”
Xưa nay, người đời thường quan niệm đơn giản rằng con người sống là do có hồn, tức là “vong linh” nhập vào thể xác.
Lúc hồn vía lìa khỏi xác cũng là lúc con người từ giã cõi đời này trở về nơi “suối vàng” với tổ tiên.
Tất cả tài đức và khí phách của người đàn ông tạo thành ba hồn và bảy nguyên khí, và tất cả sự khôn ngoan và tháo vát của người phụ nữ tạo thành tam hồn và chín nguyên khí.
Vong linh và thể phách là những khái niệm của Trung Quốc, đặc trưng là của Đạo giáo. Trung Quốc gọi là hồn và hồn, Việt Nam gọi là hồn và vía.
Đạo giáo tin rằng có ba hồn và bảy hồn. Tam hồn (tam hồn) là: Sang Linh, Thai Quang, U Tinh. Thất phách (bảy vị tinh tú) là: Thị cầu, Phục thị, Thiếu âm, Thích nhật, Phi độc, Trừ tà, Xử Phổ.
Tuy nhiên, khái niệm soul – beat ko có một khái niệm chung nhưng phải được khái niệm trong một văn cảnh cụ thể.
Chắc người Việt quan niệm thân nam có bảy lỗ (thất tinh), thân nữ có chín lỗ (cửu thần) nên mới phát sinh ra quan niệm nam tam hồn thất phách, nữ tam thập tứ hồn. chín thiên thể. (tương ứng với bảy lỗ và chín lỗ).
Tuy nhiên, theo Trung Hoa, đàn ông cũng như phụ nữ, đều chỉ có tam hồn, thất phách (vía).
Tam hồn bao gồm:
Theo Đạo giáo, tam hồn là sự liên kết của ba phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Vong linh là phần quan trọng, thâm thúy và kỳ diệu nhất của toàn cầu tâm linh. Mọi người. Theo một số niềm tin, “đầu thai” là phần này của vong linh.
Theo Đạo giáo, một người sinh ra khỏe mạnh trong 7 ngày được gọi là Lập (hay Cư) tương ứng với 1 tinh tú. Sau 49 ngày, người này được 7 thể vía và trở thành người thật. Xem xét cách tính này vận dụng cho nhỏ trai 7 ngày, nhỏ gái 9 ngày. Bởi vậy ông bà ta thường nói “đàn ông 3 hồn 7 xác”; “3 hồn 9 xác phụ nữ”.
Đối với người chết, sau lúc chết 7 ngày được gọi là thời kì để tang tương ứng với người đã mất. Sau 49 ngày là 7 kỳ tang tương ứng với 7 vong linh đã mất. Lúc này vong linh và thể xác của người đã khuất hoàn toàn tách rời, thể xác sẽ bị thối rữa và vong linh sẽ bất tử theo thời kì. Trong kinh Phật, 7 kỳ trùng tang này là 7 kỳ phán xét, mỗi kỳ kéo dài 7 ngày. Bảy lần để tang, cúng tuần vong hồn hết: 49 ngày. 100 ngày cúng Tổ khóc (thôi khóc).
Phật thuyết nói:
Vong linh của người đã khuất phải trải qua 7 lần phán xét, mỗi lần 7 ngày thì vong linh mới được giải thoát.
Vì vậy, ở dân tộc Kinh, mỗi lúc có người nào ốm “thập tử nhất sinh” hoặc gặp tai nạn “bất tỉnh nhân sự”, tính mệnh bị dọa nạt, bà con thường trèo lên mái nhà hoặc chạy ra ngã tư đường. ở ngã ba, vừa đi vừa gọi hồn các nạn nhân để cầu mong họ ko “lạc bước” xuống “suối vàng”.
Hoặc nếu họ chết đi thì vong linh cũng ko được phiêu dạt, chơ vơ và dễ rơi vào tay ma quỷ, làm phương tiện hãm hại người lương thiện.
Tiếng gọi đó, tùy theo nạn nhân là nam hay nữ nhưng gọi ba hồn, bảy hồn hay ba hồn, chín hồn.
Các dân tộc thiểu số cũng có quan niệm về hồn vía tương tự, điểm khác lạ là hồn vía lại được phân biệt là có hồn tốt và xấu.
Lúc chết, thể vía rời khỏi thể xác và vong linh đi sau cuối.
Người Tày, Nùng ko gọi hồn như người Kinh, người ta tổ chức hát then, tế lễ để gọi hồn người chết về.
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Tại sao con người có “Ba hồn bảy vía”” state=”close”]
Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía”
Hình Ảnh về: Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía”
Video về: Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía”
Wiki về Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía”
Vì sao con người có "Ba hồn bảy vía" -
Đạo giáo liên kết thuyết lí của Lão Tử với các tư tưởng về âm dương, ngũ hành, vũ trụ và bát quái, cùng với sự quan sát các hiện tượng tự nhiên và trí tưởng tượng của ông để tạo ra quan niệm về tam hồn và thất tinh.
Đạo giáo cho rằng con người sống được là nhờ “tam hồn, bảy vía” quy định mọi hoạt động, tư tưởng của con người. Theo kinh điển của Lão Tử, hồn là ý thức, thuộc về phần khí của con người, còn phách (tinh) là ý thức, thuộc về phần hình thể của con người. Hồn là phần thanh (nhẹ), phách là phần trọc (nặng). Vì vậy, lúc một người chết, vong linh lên thiên đường, và vong linh xuống trái đất theo thân thể. Vong linh tồn tại mãi mãi, vong linh và thể xác sẽ bị diệt vong.
1. Sự ra đời của ba hồn bảy vía
Đạo giáo liên kết thuyết lí của Lão Tử với các tư tưởng về âm dương, ngũ hành, vũ trụ và bát quái, cùng với sự quan sát các hiện tượng tự nhiên và trí tưởng tượng của ông để tạo ra quan niệm về tam hồn và thất tinh.
Người Trung Quốc có truyền thống thờ phụng tổ tiên từ xa xưa nên Tết Thanh minh và Tết Trung Nguyên ra đời để tỏ lòng thành kính, thờ phụng những người đã khuất.
Nhưng trước lúc quan niệm ba hồn bảy vía ra đời, những nhà Nho ko tin có ma quỷ vẫn chưa lý giải được tục thờ này thờ người nào, thờ gì. Mãi cho tới lúc xuất hiện quan niệm ba hồn bảy vía thì tình trạng này mới dần thay đổi.
2. Ba hồn là gì?
Theo Phật giáo, “vong linh” là tầng sâu nhất của tâm - thức, có các tên gọi không giống nhau như “A-lại-da thức”, “hạt giống”, “nghiệp lực”. Đó là "ý thức" của con người, vẫn tồn tại sau cái chết về mặt sinh học-thể chất của một người. Thể vía (phúc) cũng là một dạng thần thức, nhưng thô và nặng hơn, tương đương với “ma-na thức”, tức là “thức” do giác quan đưa tới còn lắng đọng. Nó cũng tồn tại một thời kì sau lúc một người chết (Phật giáo gọi là “thân trung ấm” (Bado), rồi nó mất dần đi).
Theo quan niệm của người xưa, sự sống của con người được duy trì bởi hai phần: thể xác và tâm hồn. Mọi hoạt động như lời nói, cử động của con người đều phụ thuộc vào vong linh trú ngụ trong thân thể.
Nếu người nào đó ko có vong linh thì cuộc sống ở đây chỉ là một miếng thịt ko có lối sống, ko có suy nghĩ, ko có mục tiêu. Lúc con người chết đi, thể xác có thể bị thối rữa nhưng vong linh vẫn tồn tại và bất tử theo thời kì.
Theo Đạo giáo, 3 hồn là sự liên kết của 3 phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Con người có thể mất đi 1 hoặc 2 vong linh nhưng vẫn có thể duy trì sự sống. Tuy nhiên, nếu mất cả 3 vong linh, bạn sẽ trở thành một cái xác ko hồn, người thực vật.
Thái Quang là một trong ba phần hồn quan trọng nhất của con người. Để duy trì sự sống, con người ko thể đánh mất vong linh này. Nếu mất hồn Thái Quang thì coi như chết, về mặt y khoa là chết lâm sàng. Nếu cơ quan trong thân thể chết, ngừng hoạt động.
Trên thực tiễn, có rất nhiều người có khả năng siêu phàm, họ có thể dự đoán những sự kiện trong tương lai. Nói xác thực, họ có một món quà tự nhiên. Sang Lĩnh chủ yếu quyết định trí tuệ, sự thông minh của con người. Điều này tác động tới phản ứng nhanh và chậm của mọi người trong cuộc sống.
Vì vậy, Sang Linh là một phần vong linh của con người. Vì vậy, ông bà ta xưa có câu “sinh ra đã biết là hàng đầu, học chỉ là thứ hai”.
Trong cuộc sống của những người thiểu năng, trí tuệ kém, đó là người đã đánh mất Sang Linh. Dù mất đi 1 trong 3 vong linh, họ vẫn duy trì được mạng sống, nhưng ko đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
U Tinh là một trong ba vong linh quyết định sự sống của con người. Nó quyết định tính cách con người, quyết định sự thành đạt sau này. Đôi lúc trong cuộc sống, bạn mất lý trí, thiếu tĩnh tâm khiến ý thức sút giảm, tác động tới sự nghiệp, công việc làm ăn.
Lúc gặp chuyện buồn, cực khổ trong cuộc sống khiến tâm trạng bạn kiệt quệ. Điều này có tức là bạn đã mất đi vong linh của U Tinh, nhưng với vong linh này, bạn vẫn tiếp tục sống nhưng nó tác động rất nhiều tới công việc và sự nghiệp của bạn.
3. Bảy vong linh
Bảy thể vía tạo nên vong linh vật chất của một người. Đây là khía cạnh Yin của vong linh. Bảy phách chi phối những phần rắn rỏi của con người. Chúng là bản năng tự nhiên và khả năng sống sót của thân thể. Chúng mang hình dạng của những con vật và quái vật quái dị. Chúng hoạt động vào đêm hôm lúc ý thức mờ nhạt. Beat gắn liền với thân thể, ở lại với xác chết sau lúc chết, hòa tan với thân thể.
Bảy sinh vật trung giới bao gồm:
Điều hòa hơi thở. Ngáy và ngưng thở lúc ngủ là tín hiệu cho thấy nhịp đập của bạn ko được khỏe mạnh.
Phần vong linh này loại trừ chất độc khỏi thân thể qua nước tiểu và phân. Lúc trẻ em tè dầm, hoặc lúc người lớn thức dậy thường xuyên để đi tiểu, phần vong linh này vẫn còn yếu.
Chất độc điều chỉnh nhiệt độ thân thể bằng cách phân tán các vùng quá nóng và quá lạnh của thân thể. Nếu chấn thương này bị thương, người ta sẽ cảm thấy ớn lạnh hoặc đổ mồ hôi vào đêm hôm.
Chống lại các tác nhân gây bệnh bên ngoài. Điều này tương tự như khái niệm hiện đại về tác dụng miễn nhiễm.
Khả năng tình dục. Sức khỏe của phần thể vía này quyết định một người đàn ông hay phụ nữ mất bao lâu để lấy lại khả năng tình dục ngay sau lúc sinh hoạt tình dục. Tổn thương tâm hồn này dẫn tới rối loạn tác dụng tình dục.
Phần thể vía này kiểm soát quá trình tiêu hóa trong lúc bạn ngủ. Nếu bạn ăn trước lúc đi ngủ và thức dậy với cảm giác đói, thì cảm giác thèm ăn (mũi tên ẩn) của bạn là lành mạnh. Nếu bạn thức dậy nhưng ko có cảm giác thèm ăn hoặc hơi thở rất nặng mùi, bạn có thể gặp vấn đề với phần tâm hồn này.
Nếu nhịp này hoạt động quá mức, mọi người sẽ phấp phỏng và dễ tỉnh giấc. Nếu nó ko hoạt động đủ, bạn sẽ ngủ như một con chó chết, mù quáng trước mọi nguy hiểm trong môi trường của bạn.
4. Vì sao có người "Ba hồn bảy vía"
Xưa nay, người đời thường quan niệm đơn giản rằng con người sống là do có hồn, tức là “vong linh” nhập vào thể xác.
Lúc hồn vía lìa khỏi xác cũng là lúc con người từ giã cõi đời này trở về nơi “suối vàng” với tổ tiên.
Tất cả tài đức và khí phách của người đàn ông tạo thành ba hồn và bảy nguyên khí, và tất cả sự khôn ngoan và tháo vát của người phụ nữ tạo thành tam hồn và chín nguyên khí.
Vong linh và thể phách là những khái niệm của Trung Quốc, đặc trưng là của Đạo giáo. Trung Quốc gọi là hồn và hồn, Việt Nam gọi là hồn và vía.
Đạo giáo tin rằng có ba hồn và bảy hồn. Tam hồn (tam hồn) là: Sang Linh, Thai Quang, U Tinh. Thất phách (bảy vị tinh tú) là: Thị cầu, Phục thị, Thiếu âm, Thích nhật, Phi độc, Trừ tà, Xử Phổ.
Tuy nhiên, khái niệm soul - beat ko có một khái niệm chung nhưng phải được khái niệm trong một văn cảnh cụ thể.
Chắc người Việt quan niệm thân nam có bảy lỗ (thất tinh), thân nữ có chín lỗ (cửu thần) nên mới phát sinh ra quan niệm nam tam hồn thất phách, nữ tam thập tứ hồn. chín thiên thể. (tương ứng với bảy lỗ và chín lỗ).
Tuy nhiên, theo Trung Hoa, đàn ông cũng như phụ nữ, đều chỉ có tam hồn, thất phách (vía).
Tam hồn bao gồm:
Theo Đạo giáo, tam hồn là sự liên kết của ba phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Vong linh là phần quan trọng, thâm thúy và kỳ diệu nhất của toàn cầu tâm linh. Mọi người. Theo một số niềm tin, "đầu thai" là phần này của vong linh.
Theo Đạo giáo, một người sinh ra khỏe mạnh trong 7 ngày được gọi là Lập (hay Cư) tương ứng với 1 tinh tú. Sau 49 ngày, người này được 7 thể vía và trở thành người thật. Xem xét cách tính này vận dụng cho nhỏ trai 7 ngày, nhỏ gái 9 ngày. Bởi vậy ông bà ta thường nói “đàn ông 3 hồn 7 xác”; “3 hồn 9 xác phụ nữ”.
Đối với người chết, sau lúc chết 7 ngày được gọi là thời kì để tang tương ứng với người đã mất. Sau 49 ngày là 7 kỳ tang tương ứng với 7 vong linh đã mất. Lúc này vong linh và thể xác của người đã khuất hoàn toàn tách rời, thể xác sẽ bị thối rữa và vong linh sẽ bất tử theo thời kì. Trong kinh Phật, 7 kỳ trùng tang này là 7 kỳ phán xét, mỗi kỳ kéo dài 7 ngày. Bảy lần để tang, cúng tuần vong hồn hết: 49 ngày. 100 ngày cúng Tổ khóc (thôi khóc).
Phật thuyết nói:
Vong linh của người đã khuất phải trải qua 7 lần phán xét, mỗi lần 7 ngày thì vong linh mới được giải thoát.
Vì vậy, ở dân tộc Kinh, mỗi lúc có người nào ốm “thập tử nhất sinh” hoặc gặp tai nạn “bất tỉnh nhân sự”, tính mệnh bị dọa nạt, bà con thường trèo lên mái nhà hoặc chạy ra ngã tư đường. ở ngã ba, vừa đi vừa gọi hồn các nạn nhân để cầu mong họ ko “lạc bước” xuống “suối vàng”.
Hoặc nếu họ chết đi thì vong linh cũng ko được phiêu dạt, chơ vơ và dễ rơi vào tay ma quỷ, làm phương tiện hãm hại người lương thiện.
Tiếng gọi đó, tùy theo nạn nhân là nam hay nữ nhưng gọi ba hồn, bảy hồn hay ba hồn, chín hồn.
Các dân tộc thiểu số cũng có quan niệm về hồn vía tương tự, điểm khác lạ là hồn vía lại được phân biệt là có hồn tốt và xấu.
Lúc chết, thể vía rời khỏi thể xác và vong linh đi sau cuối.
Người Tày, Nùng ko gọi hồn như người Kinh, người ta tổ chức hát then, tế lễ để gọi hồn người chết về.
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” tinh thần” của con người, vẫn tồn tại sau cái chết về mặt sinh học-thể chất của một người. Thể vía (phúc) cũng là một dạng thần thức, nhưng thô và nặng hơn, tương đương với “ma-na thức”, tức là “thức” do giác quan đưa đến còn lắng đọng. Nó cũng tồn tại một thời gian sau khi một người chết (Phật giáo gọi là “thân trung ấm” (Bado), rồi nó mất dần đi).
Theo quan niệm của người xưa, sự sống của con người được duy trì bởi hai phần: thể xác và tâm hồn. Mọi hoạt động như lời nói, cử động của con người đều phụ thuộc vào linh hồn trú ngụ trong cơ thể.
Nếu ai đó không có linh hồn thì cuộc sống ở đây chỉ là một miếng thịt không có lối sống, không có suy nghĩ, không có mục đích. Khi con người chết đi, thể xác có thể bị thối rữa nhưng linh hồn vẫn tồn tại và bất tử theo thời gian.
Theo Đạo giáo, 3 hồn là sự kết hợp của 3 phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Con người có thể mất đi 1 hoặc 2 linh hồn nhưng vẫn có thể duy trì sự sống. Tuy nhiên, nếu mất cả 3 linh hồn, bạn sẽ trở thành một cái xác không hồn, người thực vật.
Thái Quang là một trong ba phần hồn quan trọng nhất của con người. Để duy trì sự sống, con người không thể đánh mất linh hồn này. Nếu mất hồn Thái Quang thì coi như chết, về mặt y học là chết lâm sàng. Nếu cơ quan trong cơ thể chết, ngừng hoạt động.
Trên thực tế, có rất nhiều người có khả năng siêu phàm, họ có thể dự đoán những sự kiện trong tương lai. Nói chính xác, họ có một món quà tự nhiên. Sang Lĩnh chủ yếu quyết định trí tuệ, sự thông minh của con người. Điều này ảnh hưởng đến phản ứng nhanh và chậm của mọi người trong cuộc sống.
Vì vậy, Sang Linh là một phần linh hồn của con người. Vì vậy, ông bà ta xưa có câu “sinh ra đã biết là bậc nhất, học chỉ là thứ hai”.
Trong cuộc sống của những người thiểu năng, trí tuệ kém, đó là người đã đánh mất Sang Linh. Dù mất đi 1 trong 3 linh hồn, họ vẫn duy trì được mạng sống, nhưng không đạt được nhiều thành công trong cuộc sống.
U Tinh là một trong ba linh hồn quyết định sự sống của con người. Nó quyết định tính cách con người, quyết định sự thành đạt sau này. Đôi khi trong cuộc sống, bạn mất lý trí, thiếu bình tĩnh khiến tinh thần giảm sút, ảnh hưởng đến sự nghiệp, công việc làm ăn.
Khi gặp chuyện buồn, đau khổ trong cuộc sống khiến tâm trạng bạn kiệt quệ. Điều này có nghĩa là bạn đã mất đi linh hồn của U Tinh, nhưng với linh hồn này, bạn vẫn tiếp tục sống nhưng nó ảnh hưởng rất nhiều đến công việc và sự nghiệp của bạn.
3. Bảy linh hồn
Bảy thể vía tạo nên linh hồn vật chất của một người. Đây là khía cạnh Yin của linh hồn. Bảy phách chi phối những phần rắn rỏi của con người. Chúng là bản năng tự nhiên và khả năng sinh tồn của cơ thể. Chúng mang hình dạng của những con vật và quái vật quái dị. Chúng hoạt động vào ban đêm khi ý thức mờ nhạt. Beat gắn liền với cơ thể, ở lại với xác chết sau khi chết, hòa tan với cơ thể.
Bảy sinh vật trung giới bao gồm:
Điều hòa hơi thở. Ngáy và ngưng thở khi ngủ là dấu hiệu cho thấy nhịp đập của bạn không được khỏe mạnh.
Phần linh hồn này loại bỏ chất độc khỏi cơ thể qua nước tiểu và phân. Khi trẻ em tè dầm, hoặc khi người lớn thức dậy thường xuyên để đi tiểu, phần linh hồn này vẫn còn yếu.
Chất độc điều chỉnh nhiệt độ cơ thể bằng cách phân tán các vùng quá nóng và quá lạnh của cơ thể. Nếu chấn thương này bị thương, người ta sẽ cảm thấy ớn lạnh hoặc đổ mồ hôi vào ban đêm.
Chống lại các tác nhân gây bệnh bên ngoài. Điều này tương tự như khái niệm hiện đại về chức năng miễn dịch.
Khả năng tình dục. Sức khỏe của phần thể vía này quyết định một người đàn ông hay đàn bà mất bao lâu để lấy lại khả năng tình dục ngay sau khi sinh hoạt tình dục. Tổn thương tâm hồn này dẫn đến rối loạn chức năng tình dục.
Phần thể vía này kiểm soát quá trình tiêu hóa trong khi bạn ngủ. Nếu bạn ăn trước khi đi ngủ và thức dậy với cảm giác đói, thì cảm giác thèm ăn (mũi tên ẩn) của bạn là lành mạnh. Nếu bạn thức dậy mà không có cảm giác thèm ăn hoặc hơi thở rất nặng mùi, bạn có thể gặp vấn đề với phần tâm hồn này.
Nếu nhịp này hoạt động quá mức, mọi người sẽ bồn chồn và dễ thức giấc. Nếu nó không hoạt động đủ, bạn sẽ ngủ như một con chó chết, mù quáng trước mọi nguy hiểm trong môi trường của bạn.
4. Vì sao có người “Ba hồn bảy vía”
Xưa nay, người đời thường quan niệm đơn giản rằng con người sống là do có hồn, tức là “linh hồn” nhập vào thân xác.
Khi hồn vía lìa khỏi xác cũng là lúc con người từ giã cõi đời này trở về nơi “chín suối” với tổ tiên.
Tất cả tài đức và khí phách của người đàn ông tạo thành ba hồn và bảy nguyên khí, và tất cả sự khôn ngoan và tháo vát của người phụ nữ tạo thành tam hồn và chín nguyên khí.
Linh hồn và thể phách là những khái niệm của Trung Quốc, đặc biệt là của Đạo giáo. Trung Quốc gọi là hồn và hồn, Việt Nam gọi là hồn và vía.
Đạo giáo tin rằng có ba hồn và bảy hồn. Tam hồn (tam hồn) là: Sang Linh, Thai Quang, U Tinh. Thất phách (bảy vị tinh tú) là: Thị cầu, Phục thị, Thiếu âm, Thích nhật, Phi độc, Trừ tà, Xử Phổ.
Tuy nhiên, khái niệm soul – beat không có một định nghĩa chung mà phải được định nghĩa trong một ngữ cảnh cụ thể.
Chắc người Việt quan niệm thân nam có bảy lỗ (thất tinh), thân nữ có chín lỗ (cửu thần) nên mới nảy sinh ra quan niệm nam tam hồn thất phách, nữ tam thập tứ hồn. chín thiên thể. (tương ứng với bảy lỗ và chín lỗ).
Tuy nhiên, theo Trung Hoa, đàn ông cũng như đàn bà, đều chỉ có tam hồn, thất phách (vía).
Tam hồn bao gồm:
Theo Đạo giáo, tam hồn là sự kết hợp của ba phần hồn của con người, đó là Thái Quang, Tăng Linh và U Tinh. Linh hồn là phần quan trọng, sâu sắc và kỳ diệu nhất của thế giới tâm linh. Mọi người. Theo một số niềm tin, “đầu thai” là phần này của linh hồn.
Theo Đạo giáo, một người sinh ra khỏe mạnh trong 7 ngày được gọi là Lập (hay Cư) tương ứng với 1 tinh tú. Sau 49 ngày, người này được 7 thể vía và trở thành người thật. Lưu ý cách tính này áp dụng cho bé trai 7 ngày, bé gái 9 ngày. Bởi vậy ông bà ta thường nói “đàn ông 3 hồn 7 xác”; “3 hồn 9 xác đàn bà”.
Đối với người chết, sau khi chết 7 ngày được gọi là thời gian để tang tương ứng với người đã mất. Sau 49 ngày là 7 kỳ tang tương ứng với 7 linh hồn đã mất. Lúc này linh hồn và thể xác của người đã khuất hoàn toàn tách rời, thể xác sẽ bị thối rữa và linh hồn sẽ bất tử theo thời gian. Trong kinh Phật, 7 kỳ trùng tang này là 7 kỳ phán xét, mỗi kỳ kéo dài 7 ngày. Bảy lần để tang, cúng tuần vong hồn hết: 49 ngày. 100 ngày cúng Tổ khóc (thôi khóc).
Phật thuyết nói:
Linh hồn của người đã khuất phải trải qua 7 lần phán xét, mỗi lần 7 ngày thì linh hồn mới được giải thoát.
Vì vậy, ở dân tộc Kinh, mỗi khi có ai ốm “thập tử nhất sinh” hoặc gặp tai nạn “bất tỉnh”, tính mạng bị đe dọa, bà con thường trèo lên mái nhà hoặc chạy ra ngã tư đường. ở ngã ba, vừa đi vừa gọi hồn các nạn nhân để cầu mong họ không “lạc bước” xuống “suối vàng”.
Hoặc nếu họ chết đi thì linh hồn cũng không được lưu lạc, bơ vơ và dễ rơi vào tay ma quỷ, làm công cụ hãm hại người lương thiện.
Tiếng gọi đó, tùy theo nạn nhân là nam hay nữ mà gọi ba hồn, bảy hồn hay ba hồn, chín hồn.
Các dân tộc thiểu số cũng có quan niệm về hồn vía như vậy, điểm khác biệt là hồn vía lại được phân biệt là có hồn tốt và xấu.
Khi chết, thể vía rời khỏi thể xác và linh hồn đi sau cùng.
Người Tày, Nùng không gọi hồn như người Kinh, người ta tổ chức hát then, tế lễ để gọi hồn người chết về.
[/box]
#Tại #sao #con #người #có #hồn #bảy #vía
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía” có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Vì sao con người có “Ba hồn bảy vía” bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
#Tại #sao #con #người #có #hồn #bảy #vía
Trả lời