Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Ngừng coi Phật là đấng cứu thế.
Không nên thần thánh hóa mọi thứ và phải tuyệt đối quán triệt tư tưởng không nên coi Đức Phật là Đấng Cứu Thế vì Ngài chỉ là người đi trước, hiểu trước nên dẫn đường, chỉ lối cho chúng ta.
Bạn đang xem: Ngừng coi Phật là cứu cánh
Thế nào là không nhân quả?
Ngày nay, người ta có khuynh hướng nghĩ rằng có ai đó đang điều phối hạnh phúc của con người và người đó có thể tạo ra hạnh phúc, phước lành, phước lành cho chúng ta. Trong bài giảng của thầy Thích Thiện Thuận về chủ đề Vô Nhân, thầy khuyên chúng ta không nên có cái nhìn sai lầm như vậy.
Phi nhân quả tức là không đúng với nhân quả, không đúng với nhân quả. Nguyên nhân là nguyên nhân, kết quả là kết quả. Mọi thứ chúng ta chấp nhận bây giờ đều bắt nguồn từ nguyên nhân sâu xa của nó trong quá khứ.
Và quá khứ theo quan điểm nhân sinh của đạo Phật không chỉ giới hạn từ lúc chúng ta sinh ra trong kiếp này, mà nó được tiếp nối từ quá khứ sâu xa của những kiếp trước, mà trong Kinh điển nói là vô lượng. . Ta không tính được nên có khi gọi là vô vi, tức là không xác định được điểm xuất phát.
Khi ý thức được nhân quả, chúng ta sẽ có hướng thay đổi cuộc đời, vươn lên từ số phận. Đạo Phật dạy chúng ta phải có ý thức trách nhiệm với chính mình trước những đau khổ mà mình đang gánh chịu và tuyệt đối không trông chờ vào một vị thần nào sẵn sàng chìa tay ra cứu giúp. tự cứu mình.
Hoàn toàn không có chuyện đó mà chúng ta phải mạnh dạn đương đầu để chuyển hóa nó chứ không phải yếu đuối trốn chạy mọi khổ đau, không oán trách ai cũng không van xin ai.
Cái nghiệp này, cái nghiệp này chúng ta đã tạo từ xưa đến nay và nó dẫn đến các nhân để chúng ta thấy tại sao có những đứa trẻ sinh đôi lại được cha mẹ chăm sóc và giáo dục như nhau. như nhau, nhưng người thì thành công, người thì không, mặc dù cả hai đều thông minh và học giỏi như nhau. Tại sao? Chúng tôi không thể giải thích.
Cũng như người đi cúng sao, dâng sao, giải hạn, hai người này có cùng ngày sinh, cùng năm, cùng giờ, cùng một ngôi sao chiếu mệnh. Tại sao có một ngôi sao phân biệt cái nọ thiên vị cái kia và hai ngôi sao là một hay hai? Vậy tại sao phải thờ cúng? Có chuyện gì vậy?
Ta hiểu đơn giản thế này, hai anh em có hai nghiệp khác nhau, chỉ có nghiệp chung là sinh ra trong một gia đình nên có người thành đạt, có người không. Không có lời cầu nguyện nào có thể phá vỡ nhân quả, chuyển đổi nghiệp chướng mà mình đã tạo, nếu có thể cầu nguyện thì luật nhân quả đã không tồn tại.
Vì vậy, mọi hiện tượng trốn tránh sự thật đau lòng đó hoặc cầu xin một vị thần linh nào đó phù hộ cho mình, hiện tượng đó đều không mang lại điều tốt đẹp và không có tác dụng cải thiện đời sống. cuộc sống của chúng tôi. Không phải là con đường của người đệ tử Phật nên Phật mới dạy chúng ta luật nhân quả.
Phật giáo chỉ ra 7 nỗi khổ lớn của đời người, không chừa một ai là theo nhân quả chi phối đời sống con người và vạn vật trước khi Đức Phật ra đời. Từ động vật đến thực vật cho đến vạn vật và con người đều không thể thoát khỏi luật nhân quả này.
![]() |
Đức Phật vừa kể lại vừa nhắc lại sự tìm kiếm, nhận thức về những thay đổi của đời sống xã hội và của chính mình thông qua các pháp. Nhân quả có từ trước chứ không phải Đức Phật là người phát minh ra luật nhân quả.
Dù Ngài không ra đời nhưng luật nhân quả vẫn có, ví dụ ta đầu tư cho con cái đi học là nhân, con cái thành đạt là quả. Tôi uống nước là nguyên nhân, tôi làm dịu cơn khát của tôi đó là trái cây. Chửi người là nhân, bị mắng là quả. Khi chúng ta giận người khác, đó là nhân, khi chúng ta giận người khác, đó là quả.
Khi hiểu được nhân quả, tôi vui vẻ chấp nhận. Biết rằng cuộc đời này không phải không có lý nên không thể van xin. Khi chúng ta hiểu nhân quả, chúng ta biết rằng nhân vô tình dẫn đến quả vô tình. Nhân quả rất công bằng.
Thật vậy, Quán Thế Âm Bồ tát là một vị Bồ tát lắng nghe tiếng kêu khổ của chúng sinh khi gọi tên mình, nhưng đây là tiếng nói huyền diệu của chân tâm. Khi chúng ta niệm Quán Thế Âm Bồ tát không phải là chúng ta đi ăn xin nữa mà là để chúng ta lắng lòng nhìn vào nỗi khổ của mọi người và mọi người đều có tiếng gọi từ trái tim.
Chính vì vậy Bồ-tát Quán Thế Âm có thể nghe được tất cả âm thanh của chúng sinh, đó gọi là Phản văn tự – tức là lắng nghe tiếng nói của chính trái tim mình.
Khi một người lắng nghe những tiếng nói tham lam, tiếng nói ích kỷ, tiếng nói từ đáy lòng mình mà sửa đổi, là chúng ta đã chạm đến chân Bồ tát Quán Thế Âm. Sự xúc chạm ở đó rất quan trọng, nó nằm trong sự tĩnh lặng. Không phải là chúng ta la hét, khóc lóc và than vãn.
![]() |
Nếu hiểu nhân quả, chúng ta cảm nhận thế nào về hiện tượng dúi tiền vào tay Phật? Cúng dường Tam Bảo dù chỉ một hạt cơm hay một hạt cơm với tấm lòng chân thành thì quả báo vô lượng.
Không phải chúng ta ném tiền vào đó, nhét tiền vào đó như bố thí cho người ăn xin là không thể chấp nhận được, nên người Phật tử biết về nghiệp, về nhân duyên trong đời là do chính hành động của mình. Nếu tự mình sáng tạo và cải tạo thì sẽ vượt qua được những hủ tục đó.
Những phong tục không đúng đắn như vậy, nhất là do chúng ta tạo ra những điều khổ đau, hạnh phúc mà mình không cảm nhận, không hiểu rõ để rồi làm theo, vô tình sẽ đi vào lối mòn. Tôi không biết mình đang làm gì sai nhưng tôi không hiểu.
Không nên coi Đức Phật là Thần cứu khổ
Nếu có Chúa tại sao vẫn để Châu Phi còn đầy nghèo đói, cuộc sống này đầy bất công và tội ác, đầy tiếng khóc và nước mắt. Một Trung Đông khói lửa, máu và mạng sống con người vẫn đang hàng ngày bị khủng bố làm đổ. Chúa ở đâu, tại sao không giải quyết vấn đề này? Nếu ông trời dửng dưng liệu có lắng nghe những lời van xin, van xin của chúng vì chúng quá nhỏ bé trong cuộc đời này, liệu ông trời có nghe thấy chúng?
Vào thời Đức Phật, người ta cho rằng Brahma – Thượng đế là đấng sáng tạo ngay từ trước khi Đức Phật ra đời, đã có quan điểm này và Bà la môn giáo chủ trương. Tức là Brahma là đấng tối cao, là vị thần sáng tạo ra mọi linh ảnh, cảnh vật, sự việc và con người của chúng ta. Và mỗi người có một số phận, số phận đó cũng là do ông trời ban cho. Thuyết định mệnh bắt nguồn từ những điều này.
Đức Phật hỏi Phạm thiên: “Nếu ông có mắt, ông có thể nhìn thấy nỗi đau của cuộc đời, nếu quyền năng của Phạm thiên là vô hạn, tại sao ông không tạo ra một vũ trụ tốt đẹp?
Tại sao tất cả chúng sinh do chính mình tạo ra đều phải chịu đọa đày trong đau khổ? Tại sao bạn không đem lại hạnh phúc cho tất cả. Tại sao cuộc sống đầy rẫy những tệ nạn và tội ác? Tại sao gian lận và lừa dối chiến thắng trong khi sự thật và công lý thất bại. Chúng tôi liệt Phạm Thiên vào hạng kẻ bất nhân đã tạo ra một thế giới đồi bại.”
![]() |
Đức Phật là người xây dựng lại niềm tin và sự hiểu biết của con người trước những số phận nghiệt ngã và nghiệt ngã mà cuộc đời mang lại cho chúng ta. Vì vậy, tuyệt đối không nên tin vào bất kỳ vị Thần nào và không nên coi Đức Phật là vị Thần cứu rỗi.
Anh cũng chỉ là người thầy dẫn đường, mở ra con đường mà em đã đi qua. Ngài bằng những dẫn chứng nội tâm đã có lịch sử rõ ràng và ngày nay chúng ta đi theo con đường đó, chúng ta xác nhận niềm tin đó chứ chúng ta không thể biến Phật thành Thần được.
Cầu an, tụng kinh cũng là một cách chúng ta kìm lại trước những nỗi đau của cuộc đời. Khi chuyên tâm niệm kinh Phật, chúng ta không còn lo lắng, không còn lo lắng, không còn cãi cọ với ai nữa. Như vậy 3 nghiệp: Thân, khẩu, ý tạm thanh tịnh trong khi tụng kinh.
Vì vậy càng tụng kinh chúng con càng an lạc và nguyện đi trên con đường Đức Phật đã đi để thay đổi những điều đã làm khổ đau cho mình trong cuộc đời này từ quá khứ cho đến hôm nay.
Tôi đã tạo bao nhiêu ác nghiệp trong quá khứ?
Tất cả là do vô minh và tham lam
Từ thân miệng ý sanh
Tất cả các bạn bây giờ ăn năn.
thông minh thông minh
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
xem thêm thông tin chi tiết về Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế
Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế
Hình Ảnh về: Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế
Video về: Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế
Wiki về Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế
Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế -
Cùng đọc bài viết với Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy Ngừng coi Phật là đấng cứu thế.
Không nên thần thánh hóa mọi thứ và phải tuyệt đối quán triệt tư tưởng không nên coi Đức Phật là Đấng Cứu Thế vì Ngài chỉ là người đi trước, hiểu trước nên dẫn đường, chỉ lối cho chúng ta.
Bạn đang xem: Ngừng coi Phật là cứu cánh
Thế nào là không nhân quả?
Ngày nay, người ta có khuynh hướng nghĩ rằng có ai đó đang điều phối hạnh phúc của con người và người đó có thể tạo ra hạnh phúc, phước lành, phước lành cho chúng ta. Trong bài giảng của thầy Thích Thiện Thuận về chủ đề Vô Nhân, thầy khuyên chúng ta không nên có cái nhìn sai lầm như vậy.
Phi nhân quả tức là không đúng với nhân quả, không đúng với nhân quả. Nguyên nhân là nguyên nhân, kết quả là kết quả. Mọi thứ chúng ta chấp nhận bây giờ đều bắt nguồn từ nguyên nhân sâu xa của nó trong quá khứ.
Và quá khứ theo quan điểm nhân sinh của đạo Phật không chỉ giới hạn từ lúc chúng ta sinh ra trong kiếp này, mà nó được tiếp nối từ quá khứ sâu xa của những kiếp trước, mà trong Kinh điển nói là vô lượng. . Ta không tính được nên có khi gọi là vô vi, tức là không xác định được điểm xuất phát.
Khi ý thức được nhân quả, chúng ta sẽ có hướng thay đổi cuộc đời, vươn lên từ số phận. Đạo Phật dạy chúng ta phải có ý thức trách nhiệm với chính mình trước những đau khổ mà mình đang gánh chịu và tuyệt đối không trông chờ vào một vị thần nào sẵn sàng chìa tay ra cứu giúp. tự cứu mình.
Hoàn toàn không có chuyện đó mà chúng ta phải mạnh dạn đương đầu để chuyển hóa nó chứ không phải yếu đuối trốn chạy mọi khổ đau, không oán trách ai cũng không van xin ai.
![]() |
Cái nghiệp này, cái nghiệp này chúng ta đã tạo từ xưa đến nay và nó dẫn đến các nhân để chúng ta thấy tại sao có những đứa trẻ sinh đôi lại được cha mẹ chăm sóc và giáo dục như nhau. như nhau, nhưng người thì thành công, người thì không, mặc dù cả hai đều thông minh và học giỏi như nhau. Tại sao? Chúng tôi không thể giải thích.
Cũng như người đi cúng sao, dâng sao, giải hạn, hai người này có cùng ngày sinh, cùng năm, cùng giờ, cùng một ngôi sao chiếu mệnh. Tại sao có một ngôi sao phân biệt cái nọ thiên vị cái kia và hai ngôi sao là một hay hai? Vậy tại sao phải thờ cúng? Có chuyện gì vậy?
Ta hiểu đơn giản thế này, hai anh em có hai nghiệp khác nhau, chỉ có nghiệp chung là sinh ra trong một gia đình nên có người thành đạt, có người không. Không có lời cầu nguyện nào có thể phá vỡ nhân quả, chuyển đổi nghiệp chướng mà mình đã tạo, nếu có thể cầu nguyện thì luật nhân quả đã không tồn tại.
Vì vậy, mọi hiện tượng trốn tránh sự thật đau lòng đó hoặc cầu xin một vị thần linh nào đó phù hộ cho mình, hiện tượng đó đều không mang lại điều tốt đẹp và không có tác dụng cải thiện đời sống. cuộc sống của chúng tôi. Không phải là con đường của người đệ tử Phật nên Phật mới dạy chúng ta luật nhân quả.
Phật giáo chỉ ra 7 nỗi khổ lớn của đời người, không chừa một ai là theo nhân quả chi phối đời sống con người và vạn vật trước khi Đức Phật ra đời. Từ động vật đến thực vật cho đến vạn vật và con người đều không thể thoát khỏi luật nhân quả này.
![]() |
Đức Phật vừa kể lại vừa nhắc lại sự tìm kiếm, nhận thức về những thay đổi của đời sống xã hội và của chính mình thông qua các pháp. Nhân quả có từ trước chứ không phải Đức Phật là người phát minh ra luật nhân quả.
Dù Ngài không ra đời nhưng luật nhân quả vẫn có, ví dụ ta đầu tư cho con cái đi học là nhân, con cái thành đạt là quả. Tôi uống nước là nguyên nhân, tôi làm dịu cơn khát của tôi đó là trái cây. Chửi người là nhân, bị mắng là quả. Khi chúng ta giận người khác, đó là nhân, khi chúng ta giận người khác, đó là quả.
Khi hiểu được nhân quả, tôi vui vẻ chấp nhận. Biết rằng cuộc đời này không phải không có lý nên không thể van xin. Khi chúng ta hiểu nhân quả, chúng ta biết rằng nhân vô tình dẫn đến quả vô tình. Nhân quả rất công bằng.
Thật vậy, Quán Thế Âm Bồ tát là một vị Bồ tát lắng nghe tiếng kêu khổ của chúng sinh khi gọi tên mình, nhưng đây là tiếng nói huyền diệu của chân tâm. Khi chúng ta niệm Quán Thế Âm Bồ tát không phải là chúng ta đi ăn xin nữa mà là để chúng ta lắng lòng nhìn vào nỗi khổ của mọi người và mọi người đều có tiếng gọi từ trái tim.
Chính vì vậy Bồ-tát Quán Thế Âm có thể nghe được tất cả âm thanh của chúng sinh, đó gọi là Phản văn tự - tức là lắng nghe tiếng nói của chính trái tim mình.
Khi một người lắng nghe những tiếng nói tham lam, tiếng nói ích kỷ, tiếng nói từ đáy lòng mình mà sửa đổi, là chúng ta đã chạm đến chân Bồ tát Quán Thế Âm. Sự xúc chạm ở đó rất quan trọng, nó nằm trong sự tĩnh lặng. Không phải là chúng ta la hét, khóc lóc và than vãn.
![]() |
Nếu hiểu nhân quả, chúng ta cảm nhận thế nào về hiện tượng dúi tiền vào tay Phật? Cúng dường Tam Bảo dù chỉ một hạt cơm hay một hạt cơm với tấm lòng chân thành thì quả báo vô lượng.
Không phải chúng ta ném tiền vào đó, nhét tiền vào đó như bố thí cho người ăn xin là không thể chấp nhận được, nên người Phật tử biết về nghiệp, về nhân duyên trong đời là do chính hành động của mình. Nếu tự mình sáng tạo và cải tạo thì sẽ vượt qua được những hủ tục đó.
Những phong tục không đúng đắn như vậy, nhất là do chúng ta tạo ra những điều khổ đau, hạnh phúc mà mình không cảm nhận, không hiểu rõ để rồi làm theo, vô tình sẽ đi vào lối mòn. Tôi không biết mình đang làm gì sai nhưng tôi không hiểu.
Không nên coi Đức Phật là Thần cứu khổ
Nếu có Chúa tại sao vẫn để Châu Phi còn đầy nghèo đói, cuộc sống này đầy bất công và tội ác, đầy tiếng khóc và nước mắt. Một Trung Đông khói lửa, máu và mạng sống con người vẫn đang hàng ngày bị khủng bố làm đổ. Chúa ở đâu, tại sao không giải quyết vấn đề này? Nếu ông trời dửng dưng liệu có lắng nghe những lời van xin, van xin của chúng vì chúng quá nhỏ bé trong cuộc đời này, liệu ông trời có nghe thấy chúng?
Vào thời Đức Phật, người ta cho rằng Brahma - Thượng đế là đấng sáng tạo ngay từ trước khi Đức Phật ra đời, đã có quan điểm này và Bà la môn giáo chủ trương. Tức là Brahma là đấng tối cao, là vị thần sáng tạo ra mọi linh ảnh, cảnh vật, sự việc và con người của chúng ta. Và mỗi người có một số phận, số phận đó cũng là do ông trời ban cho. Thuyết định mệnh bắt nguồn từ những điều này.
Đức Phật hỏi Phạm thiên: “Nếu ông có mắt, ông có thể nhìn thấy nỗi đau của cuộc đời, nếu quyền năng của Phạm thiên là vô hạn, tại sao ông không tạo ra một vũ trụ tốt đẹp?
Tại sao tất cả chúng sinh do chính mình tạo ra đều phải chịu đọa đày trong đau khổ? Tại sao bạn không đem lại hạnh phúc cho tất cả. Tại sao cuộc sống đầy rẫy những tệ nạn và tội ác? Tại sao gian lận và lừa dối chiến thắng trong khi sự thật và công lý thất bại. Chúng tôi liệt Phạm Thiên vào hạng kẻ bất nhân đã tạo ra một thế giới đồi bại.”
![]() |
Đức Phật là người xây dựng lại niềm tin và sự hiểu biết của con người trước những số phận nghiệt ngã và nghiệt ngã mà cuộc đời mang lại cho chúng ta. Vì vậy, tuyệt đối không nên tin vào bất kỳ vị Thần nào và không nên coi Đức Phật là vị Thần cứu rỗi.
Anh cũng chỉ là người thầy dẫn đường, mở ra con đường mà em đã đi qua. Ngài bằng những dẫn chứng nội tâm đã có lịch sử rõ ràng và ngày nay chúng ta đi theo con đường đó, chúng ta xác nhận niềm tin đó chứ chúng ta không thể biến Phật thành Thần được.
Cầu an, tụng kinh cũng là một cách chúng ta kìm lại trước những nỗi đau của cuộc đời. Khi chuyên tâm niệm kinh Phật, chúng ta không còn lo lắng, không còn lo lắng, không còn cãi cọ với ai nữa. Như vậy 3 nghiệp: Thân, khẩu, ý tạm thanh tịnh trong khi tụng kinh.
Vì vậy càng tụng kinh chúng con càng an lạc và nguyện đi trên con đường Đức Phật đã đi để thay đổi những điều đã làm khổ đau cho mình trong cuộc đời này từ quá khứ cho đến hôm nay.
Tôi đã tạo bao nhiêu ác nghiệp trong quá khứ?
Tất cả là do vô minh và tham lam
Từ thân miệng ý sanh
Tất cả các bạn bây giờ ăn năn.
thông minh thông minh
Đăng bởi: Phòng Giáo dục và Đào tạo Sa Thầy
Danh mục: Tổng hợp
[rule_{ruleNumber}]
#Hãy #thôi #xem #Đức #Phật #là #Thần #linh #cứu #thế
Bạn thấy bài viết Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế có giải quyết đươc vấn đề bạn tìm hiểu không?, nếu không hãy comment góp ý thêm về Hãy thôi xem Đức Phật là Thần linh cứu thế bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể chỉnh sửa & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Chuyên mục: Văn học
#Hãy #thôi #xem #Đức #Phật #là #Thần #linh #cứu #thế