I. TỔ CHỨC
1. Mở bài:
* Thời khắc xảy ra sự cố:
– Đó là lỗi gì? Chuyện đó xảy ra lúc nào?
2. Nội dung:
* Diễn biến sự kiện:
– Các trường hợp dẫn tới sơ sót.
– Tôi đã có những suy nghĩ và hành động sai trái nào?
Hậu quả của sai trái đó là gì?
3. Kết luận:
* Kết thúc câu chuyện và suy nghĩ của tôi:
– Nhận thức của tôi về sai trái đã mắc phải. Tôi rất hối hận và quyết tâm tu sửa.
II. PHÂN CÔNG
Cuối năm học vừa qua, em thu được giải thưởng Học trò xuất sắc. Thầy cô và bằng hữu khen ngợi, nhưng cũng chính những lời khen đó khiến tôi xấu hổ vô cùng. Đây là những gì đã xảy ra:
Tôi là một học trò giỏi môn Toán. Trong mỗi bài rà soát, tôi được 9 điểm, 10 điểm. Mỗi lần cô giáo yêu cầu cho điểm, tôi đều trả lời rất rõ ràng trước sự thán phục của các bạn trong lớp. Một hôm, trong giờ ôn tập, em chủ quan ko học bài cũ. Như thường lệ, thầy cô giáo gọi học trò lên bảng. Tôi đã có điểm rà soát mồm, vì vậy tôi kiên cố rằng thầy cô giáo sẽ ko gọi tôi. Thế là tôi ngồi thư thả nhìn bầu trời qua khung cửa sổ và tưởng tượng ra trận bóng giữa lớp tôi và lớp 6B chiều nay.
Nhưng một điều bất thần đã xảy ra. Cô giáo yêu cầu cả lớp lấy giấy ra làm bài. Tôi có thể làm gì hiện giờ? Mỗi lúc tôi làm bài, thầy cô giáo thường thông báo trước cho tôi. Và hôm nay, vì sao lại tương tự? Đây đó trong lớp có tiếng xì xào thắc mắc của một số bạn. Tôi ngờ ngạc nhìn xung quanh. Cô Hoa ngồi bên cùi chỏ vào sườn nhắc nhở: Kìa, chép đề!
Tôi cảm thấy như thời kì rà soát sẽ kéo dài mãi mãi. Tôi đấu tranh để viết và sau đó xóa. Vì mất tĩnh tâm nên đầu óc rối bời. Hết giờ, em nộp bài nhưng lòng vẫn băn khoăn, lo lắng.
Tuần sau, cô giáo trả bài. Như mọi lúc, tôi nhận bài từ cô giáo để phát cho các bạn. Nhìn lướt qua bài của mình, thấy điểm 3, tim tôi như thắt lại. Tôi ko để người nào nhìn thấy và nỗ lực giữ vẻ mặt tĩnh tâm, vẻ mặt đó đã che giấu bao nhiêu hoang mang trong lòng. Đó là một điều chưa từng có. Làm thế nào để nói chuyện với thầy cô giáo, bằng hữu và cha mẹ hiện giờ? Tôi quay cuồng suy nghĩ và chợt nảy ra một ý tưởng …
Thầy cô giáo gọi điểm vào vở. Tới tên mình, tôi tĩnh tâm hô: Tám! Cô giáo gọi cho một bạn khác. Tôi thở phào nhẹ nhõm và thầm nghĩ cô giáo sẽ ko quan tâm vì có gần chục bài bị điểm kém!
Để xóa hết dấu vết, tối hôm đó, tôi làm lại bài và lấy bút đỏ chấm điểm 8 theo nét chữ của cô giáo. Ngày ngày, nghĩ tới cảnh cô giáo yêu cầu ôn bài, toàn thân tôi như nhũn ra. May mắn thay, mọi thứ trôi qua và tôi nghĩ rằng tôi đã quên nó.
Cuối năm em đạt danh hiệu Học trò xuất sắc. Những tiếng vỗ tay, những lời khen ngợi chân tình, sự ưng ý và tự hào của bố mẹ… Tất cả những điều đó vô tình khơi dậy trong tôi nỗi day dứt, tủi nhục. Tôi ko xứng đáng với nó. Tôi muốn nói ra sự thực xấu xa đó nhưng ko đủ dũng cảm.
Thời kì đã đẩy lùi mọi thứ, nhưng nỗi tiếc nuối vẫn tồn tại. Hiện thời, lúc tôi kể lại câu chuyện này, trái tim tôi vẫn như tan tành. Em mong thầy cô, các bậc phụ huynh và các bạn tha thứ cho em. Tôi hứa sẽ ko bao giờ phạm sai trái đó nữa.
Nguồn: Các bài văn mẫu lớp 6 (Dùng cho phụ huynh, thầy cô giáo, bồi dưỡng học trò giỏi)Trần Thị Thìn, Nhà xuất bản Tổng hợp Thị thành Hồ Chí Minh, 2013
Bạn thấy bài viết Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một lần em mắc lỗi (bỏ học, nói điêu, ko làm bài,…) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Giỏi Văn – Bài văn: Kể về một lần em mắc lỗi (bỏ học, nói điêu, ko làm bài,…) bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Ngữ Văn
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời