Nhân vật chính là vong linh của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác nhưng nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi trội của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách thâm thúy về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong thời kỳ sáng tác sau Cách mệnh tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong cơ chế thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật rực rỡ có ý nghĩa nói chung cao, tiêu biểu cho cuộc sống thống khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được cụ thể, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về ý thức lao động thông minh, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi tới chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều tới mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại không giống nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này trình bày ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi trội của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc trưng là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra tới lúc trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu thương chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo túng nhưng Mị vẫn rất sáng sủa và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô ko chỉ đẹp nhưng còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ mến thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lỗi thời đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Trong khi gia đình cô vì nghèo túng đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để sắm một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, tới chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách nhưng cứ ngỡ là tiếng hò hứa hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của thế hệ xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ lúc mở đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mong ước của cuộc đời tiêu tán bởi cô phải đương đầu với thảm kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng ko có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ nhỏ tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo ko biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị yên phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái lúc bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở thành đen tối từ lúc đó: nếu chẳng may chồng chết thì người đó phải làm vợ người khác trong nhà, có lúc là một người anh chồng già lụ khụ, có lúc là một người em chồng còn ở tuổi xanh con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà đó! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân nữ giới, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người nữ giới cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc vần vật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Nữ giới con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Tức là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khát khao tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Ko có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là lúc được ngoại cảnh tác động. Lúc mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ họp bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có đàn ông con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có đàn ông con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng u tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát nhưng bên tai vẫn vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khát khao được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô ko cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi tình cảnh thực tại để hành động theo tiếng gọi hối thúc, tha thiết, rộn rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách sẵn sàng đi chơi
Vậy nhưng nghiệt ngã thay, lúc Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và hiện giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khát khao muốn sống, muốn yêu nhưng lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “ko bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ mòng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng tay chân đau ko cựa được. Mị ko còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Lúc phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cuộc đó đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật ko thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng mở đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy lúc gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “ko bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, phiêu bạt tới Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn đàn ông làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô tay chân lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ ko cúi, ko còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn tình cảnh A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ tiếng nói câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt đó như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc đó đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt nhấp nhánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống mồm, xuống cổ, ko biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói tới chết người nữ giới ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo tợn, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc đó, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt nhắm mũi, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, ko biết mê hay tỉnh. Lần lần, tới lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, ko bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể tới nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của tình cảnh ngày nay, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ ko phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người nhưng mình vừa cứu. Hành động táo tợn và bất thần đó là kết quả thế tất của sức sống tiềm tàng lúc người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, sức sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Giám định, nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Ko người nào trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như ko người nào nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường lúc sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất tiêu biểu cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam thời kỳ 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn lúc mô tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật tường thuật thu hút. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất thần thú vị. Tiếng nói mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên trị giá nhân văn thâm thúy của tác phẩm, góp phần mang tới cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới giai cấp thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình mến thương đồng cảm thâm thúy với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng đó giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn thuở: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát tới tự giác theo ánh sáng của cách mệnh. Đó là trị giá nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn nói chung dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi trội về nhà văn Tô Hoài.
- Nhắc đến tới tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình diễn số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những thẩm định và nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm tắt ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bộc bạch một số suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như lúc cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chất phác, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ nhỏ nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn thống khổ.
Với những gợi ý trên đây lúc phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã hỗ trợ cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Nhân vật chính là vong linh của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác nhưng nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi trội của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách thâm thúy về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong thời kỳ sáng tác sau Cách mệnh tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong cơ chế thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật rực rỡ có ý nghĩa nói chung cao, tiêu biểu cho cuộc sống thống khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được cụ thể, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về ý thức lao động thông minh, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi tới chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều tới mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại không giống nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này trình bày ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi trội của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc trưng là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra tới lúc trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu thương chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo túng nhưng Mị vẫn rất sáng sủa và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô ko chỉ đẹp nhưng còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ mến thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lỗi thời đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Trong khi gia đình cô vì nghèo túng đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để sắm một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, tới chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách nhưng cứ ngỡ là tiếng hò hứa hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của thế hệ xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ lúc mở đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mong ước của cuộc đời tiêu tán bởi cô phải đương đầu với thảm kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng ko có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ nhỏ tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo ko biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị yên phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái lúc bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở thành đen tối từ lúc đó: nếu chẳng may chồng chết thì người đó phải làm vợ người khác trong nhà, có lúc là một người anh chồng già lụ khụ, có lúc là một người em chồng còn ở tuổi xanh con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà đó! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân nữ giới, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người nữ giới cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc vần vật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Nữ giới con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Tức là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khát khao tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Ko có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là lúc được ngoại cảnh tác động. Lúc mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ họp bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có đàn ông con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có đàn ông con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng u tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát nhưng bên tai vẫn vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khát khao được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô ko cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi tình cảnh thực tại để hành động theo tiếng gọi hối thúc, tha thiết, rộn rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách sẵn sàng đi chơi
Vậy nhưng nghiệt ngã thay, lúc Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và hiện giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khát khao muốn sống, muốn yêu nhưng lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “ko bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ mòng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng tay chân đau ko cựa được. Mị ko còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Lúc phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cuộc đó đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật ko thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng mở đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy lúc gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “ko bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, phiêu bạt tới Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn đàn ông làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô tay chân lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ ko cúi, ko còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn tình cảnh A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ tiếng nói câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt đó như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc đó đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt nhấp nhánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống mồm, xuống cổ, ko biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói tới chết người nữ giới ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo tợn, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc đó, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt nhắm mũi, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, ko biết mê hay tỉnh. Lần lần, tới lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, ko bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể tới nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của tình cảnh ngày nay, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ ko phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người nhưng mình vừa cứu. Hành động táo tợn và bất thần đó là kết quả thế tất của sức sống tiềm tàng lúc người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, sức sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Giám định, nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Ko người nào trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như ko người nào nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường lúc sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất tiêu biểu cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam thời kỳ 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn lúc mô tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật tường thuật thu hút. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất thần thú vị. Tiếng nói mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên trị giá nhân văn thâm thúy của tác phẩm, góp phần mang tới cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới giai cấp thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình mến thương đồng cảm thâm thúy với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng đó giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn thuở: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát tới tự giác theo ánh sáng của cách mệnh. Đó là trị giá nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn nói chung dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi trội về nhà văn Tô Hoài.
- Nhắc đến tới tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình diễn số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những thẩm định và nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm tắt ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bộc bạch một số suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như lúc cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chất phác, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ nhỏ nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn thống khổ.
Với những gợi ý trên đây lúc phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã hỗ trợ cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
[toggle title=”xem thêm thông tin chi tiết về Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT]” state=”close”]
Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT]
Hình Ảnh về: Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT]
Video về: Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT]
Wiki về Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT]
Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT] -
Nhân vật chính là vong linh của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác nhưng nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi trội của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách thâm thúy về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong thời kỳ sáng tác sau Cách mệnh tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong cơ chế thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật rực rỡ có ý nghĩa nói chung cao, tiêu biểu cho cuộc sống thống khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được cụ thể, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về ý thức lao động thông minh, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi tới chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều tới mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại không giống nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này trình bày ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi trội của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc trưng là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra tới lúc trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu thương chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo túng nhưng Mị vẫn rất sáng sủa và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô ko chỉ đẹp nhưng còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ mến thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lỗi thời đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Trong khi gia đình cô vì nghèo túng đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để sắm một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, tới chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách nhưng cứ ngỡ là tiếng hò hứa hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của thế hệ xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ lúc mở đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mong ước của cuộc đời tiêu tán bởi cô phải đương đầu với thảm kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng ko có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ nhỏ tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo ko biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị yên phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái lúc bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở thành đen tối từ lúc đó: nếu chẳng may chồng chết thì người đó phải làm vợ người khác trong nhà, có lúc là một người anh chồng già lụ khụ, có lúc là một người em chồng còn ở tuổi xanh con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà đó! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân nữ giới, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người nữ giới cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc vần vật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Nữ giới con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Tức là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khát khao tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Ko có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là lúc được ngoại cảnh tác động. Lúc mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ họp bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có đàn ông con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có đàn ông con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng u tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát nhưng bên tai vẫn vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khát khao được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô ko cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi tình cảnh thực tại để hành động theo tiếng gọi hối thúc, tha thiết, rộn rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách sẵn sàng đi chơi
Vậy nhưng nghiệt ngã thay, lúc Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và hiện giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khát khao muốn sống, muốn yêu nhưng lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “ko bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ mòng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng tay chân đau ko cựa được. Mị ko còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Lúc phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cuộc đó đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật ko thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng mở đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy lúc gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “ko bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, phiêu bạt tới Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn đàn ông làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô tay chân lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ ko cúi, ko còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn tình cảnh A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ tiếng nói câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt đó như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc đó đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt nhấp nhánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống mồm, xuống cổ, ko biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói tới chết người nữ giới ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo tợn, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc đó, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt nhắm mũi, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, ko biết mê hay tỉnh. Lần lần, tới lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, ko bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể tới nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của tình cảnh ngày nay, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ ko phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người nhưng mình vừa cứu. Hành động táo tợn và bất thần đó là kết quả thế tất của sức sống tiềm tàng lúc người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, sức sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Giám định, nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Ko người nào trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như ko người nào nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường lúc sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất tiêu biểu cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam thời kỳ 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn lúc mô tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật tường thuật thu hút. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất thần thú vị. Tiếng nói mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên trị giá nhân văn thâm thúy của tác phẩm, góp phần mang tới cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới giai cấp thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình mến thương đồng cảm thâm thúy với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng đó giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn thuở: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát tới tự giác theo ánh sáng của cách mệnh. Đó là trị giá nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn nói chung dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi trội về nhà văn Tô Hoài.
- Nhắc đến tới tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình diễn số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những thẩm định và nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm tắt ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bộc bạch một số suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như lúc cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chất phác, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ nhỏ nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn thống khổ.
Với những gợi ý trên đây lúc phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã hỗ trợ cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Nhân vật chính là vong linh của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác nhưng nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi trội của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách thâm thúy về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong thời kỳ sáng tác sau Cách mệnh tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong cơ chế thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật rực rỡ có ý nghĩa nói chung cao, tiêu biểu cho cuộc sống thống khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được cụ thể, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về ý thức lao động thông minh, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi tới chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều tới mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại không giống nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này trình bày ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi trội của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc trưng là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra tới lúc trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu thương chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo túng nhưng Mị vẫn rất sáng sủa và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô ko chỉ đẹp nhưng còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ mến thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lỗi thời đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Trong khi gia đình cô vì nghèo túng đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để sắm một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, tới chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách nhưng cứ ngỡ là tiếng hò hứa hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của thế hệ xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ lúc mở đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mong ước của cuộc đời tiêu tán bởi cô phải đương đầu với thảm kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng ko có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ nhỏ tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo ko biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị yên phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái lúc bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở thành đen tối từ lúc đó: nếu chẳng may chồng chết thì người đó phải làm vợ người khác trong nhà, có lúc là một người anh chồng già lụ khụ, có lúc là một người em chồng còn ở tuổi xanh con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà đó! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân nữ giới, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người nữ giới cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc vần vật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Nữ giới con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Tức là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khát khao tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Ko có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là lúc được ngoại cảnh tác động. Lúc mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ họp bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có đàn ông con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có đàn ông con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng u tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát nhưng bên tai vẫn vang vọng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khát khao được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô ko cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi tình cảnh thực tại để hành động theo tiếng gọi hối thúc, tha thiết, rộn rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách sẵn sàng đi chơi
Vậy nhưng nghiệt ngã thay, lúc Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và hiện giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khát khao muốn sống, muốn yêu nhưng lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “ko bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ mòng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng tay chân đau ko cựa được. Mị ko còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Lúc phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cuộc đó đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật ko thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng mở đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy lúc gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “ko bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, phiêu bạt tới Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn đàn ông làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô tay chân lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ ko cúi, ko còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn tình cảnh A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ tiếng nói câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt đó như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc đó đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt nhấp nhánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống mồm, xuống cổ, ko biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói tới chết người nữ giới ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo tợn, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc đó, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt nhắm mũi, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, ko biết mê hay tỉnh. Lần lần, tới lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, ko bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể tới nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của tình cảnh ngày nay, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ ko phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người nhưng mình vừa cứu. Hành động táo tợn và bất thần đó là kết quả thế tất của sức sống tiềm tàng lúc người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, sức sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Giám định, nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Ko người nào trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như ko người nào nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường lúc sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất tiêu biểu cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam thời kỳ 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn lúc mô tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật tường thuật thu hút. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất thần thú vị. Tiếng nói mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên trị giá nhân văn thâm thúy của tác phẩm, góp phần mang tới cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới giai cấp thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình mến thương đồng cảm thâm thúy với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng đó giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn thuở: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát tới tự giác theo ánh sáng của cách mệnh. Đó là trị giá nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn nói chung dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi trội về nhà văn Tô Hoài.
- Nhắc đến tới tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình diễn số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những thẩm định và nhận xét lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm tắt ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bộc bạch một số suy nghĩ của bản thân lúc cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như lúc cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chất phác, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ nhỏ nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn thống khổ.
Với những gợi ý trên đây lúc phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã hỗ trợ cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
[rule_{ruleNumber}]
[box type=”note” align=”” class=”” 1″>
Nhân vật chính là linh hồn của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Khi cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác mà nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi bật của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách sâu sắc về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong giai đoạn sáng tác sau Cách mạng tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong chế độ thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc có ý nghĩa khái quát cao, tiêu biểu cho cuộc sống đau khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được chi tiết, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về tinh thần lao động sáng tạo, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi đến chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều đến mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại khác nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này thể hiện ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi bật của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc biệt là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra đến khi trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo khó nhưng Mị vẫn rất lạc quan và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô không chỉ đẹp mà còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ yêu thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lạc hậu đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Khi mà gia đình cô vì nghèo khó đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để mua một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, đến chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách mà cứ ngỡ là tiếng hò hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của lứa tuổi xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ khi bắt đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mơ ước của cuộc đời tiêu tan bởi cô phải đối mặt với bi kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng không có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ bé tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo không biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị an phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái khi bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở nên đen tối từ lúc ấy: nếu chẳng may chồng chết thì người ấy phải làm vợ người khác trong nhà, có khi là một người anh chồng già lụ khụ, có khi là một người em chồng còn ở tuổi trẻ con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà ấy! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người đàn bà cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc quần quật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Đàn bà con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Nghĩa là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khao khát tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Không có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là khi được ngoại cảnh tác động. Khi mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ tập bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có con trai con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có con trai con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng tăm tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát mà bên tai vẫn văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khao khát được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô không cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi cảnh ngộ thực tại để hành động theo tiếng gọi giục giã, tha thiết, rạo rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách chuẩn bị đi chơi
Vậy mà nghiệt ngã thay, khi Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và bây giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khao khát muốn sống, muốn yêu mà lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “không bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ màng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng chân tay đau không cựa được. Mị không còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Khi phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cục ấy đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật không thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng bắt đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy khi gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “không bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, lưu lạc đến Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn con trai làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô chân tay lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ không cúi, không còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn cảnh ngộ A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ ngôn ngữ câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt ấy như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc ấy đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo bạo, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc ấy, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của cảnh ngộ hiện tại, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ không phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người mà mình vừa cứu. Hành động táo bạo và bất ngờ ấy là kết quả tất yếu của sức sống tiềm tàng khi người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, nhựa sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Đánh giá, nhận xét khi cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Không ai trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như không ai nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường khi sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất điển hình cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam giai đoạn 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn khi miêu tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật trần thuật hấp dẫn. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất ngờ thú vị. Ngôn ngữ mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm, góp phần mang đến cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới ách thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình yêu thương đồng cảm sâu sắc với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng ấy giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn đời: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát đến tự giác theo ánh sáng của cách mạng. Đó là giá trị nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn khái quát dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi bật về nhà văn Tô Hoài.
- Đề cập đến tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình bày số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những đánh giá và nhận xét khi cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm lược ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bày tỏ một số suy nghĩ của bản thân khi cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như khi cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chân chất, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ bé nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn đau khổ.
Với những gợi ý trên đây khi phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã cung cấp cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
Xem thêm nhiều bài viết hay về Hỏi Đáp Văn Học
Nhân vật chính là linh hồn của tác phẩm, và mỗi nhân vật như bước ra từ chính tâm tư của nhà văn. Khi cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, ta thấy được bao kí thác mà nhà văn Tô Hoài đã gửi gắm trong những trang văn rất thực. Đây được xem là một trong những truyện ngắn nổi bật của tác giả về hình ảnh những con người vùng cao Tây Bắc trong xã hội thực dân nửa phong kiến. Để cảm nhận một cách sâu sắc về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ, hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây của Trường THPT Trần Hưng Đạo nhé!.
Mở bài cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của nhà văn Tô Hoài trong giai đoạn sáng tác sau Cách mạng tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong chế độ thực dân, phong kiến. Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc có ý nghĩa khái quát cao, tiêu biểu cho cuộc sống đau khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc.
Thân bài cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân
Để phân tích cũng như cảm nhận về nhân vật Mị được chi tiết, bạn cần nắm được một số ý chính về tác giả Tô Hoài cũng như tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
Tìm hiểu sơ nét về tác giả Tô Hoài
Tô Hoài là một trong những tấm gương sáng về tinh thần lao động sáng tạo, về công phu rèn luyện tay nghề của một người viết văn xuôi ở Việt Nam. Ông đã có hơn nửa thế kỷ cầm bút. Ông đã được chủ tịch nước tặng giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I -1996).
Nhà văn đã gởi đến chúng ta một khối lượng tác phẩm nhiều đến mức đáng khâm phục: hơn 100 quyển sách với nhiều thể loại khác nhau. Tuy nhiên những trang viết thực sự đạt chất lượng cao của cây bút này thể hiện ở ba mảng đề: đề tài miền núi Tây Bắc, đề tài vùng ven thành Hà Nội và các đề tài dành cho thiếu nhi.
Những ý chính về Vợ chồng A Phủ
Chỉ xét riêng về đề tài miền núi Tây Bắc, truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” trong tập truyện Tây Bắc (1953) là một thành tựu nổi bật của Tô Hoài. Trong tác phẩm này, nhà văn đã xây dựng thành công xuất sắc hình tượng nhân vật Mị, đặc biệt là đoạn cô bị bắt làm dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra đến khi trốn khỏi Hồng Ngài.
Hoàn cảnh và số phận của nhân vật Mị
Mị là một cô gái đẹp được sinh ra từ núi rừng Tây Bắc. Cô mang trong mình những nét tính cách của người con gái dân tộc thiểu số chất phác và hiền lành, chịu khó. Dù sinh ra trong một gia đình nghèo khó nhưng Mị vẫn rất lạc quan và yêu đời. Mị trông xinh tươi mơn mởn như một đóa hoa rừng ngập tràn xuân sắc. Cô không chỉ đẹp mà còn rất tài năng. Có tài thổi lá hay như thổi sáo nên biết bao người say mê hàng ngày đi theo bước chân của Mị. Những tưởng cuộc đời cô gái cứ thế trôi qua êm đềm và cô sẽ sớm tìm được bến đỗ yêu thương.
Nhưng xã hội phong kiến cùng với những hủ tục lạc hậu đã đẩy Mị tới bước đường cùng. Khi mà gia đình cô vì nghèo khó đã phải vay tiền nhà Thống lí Pá tra để mua một nương ngô làm kế sinh nhai nhưng làm hết năm này qua năm khác vẫn chưa trả hết nợ, đến chết vẫn chưa trả hết nợ.
Vào một đêm khuya, Mị nghe tiếng gõ vách mà cứ ngỡ là tiếng hò hẹn của người yêu, Mị bèn nhấc tấm vách gỗ thì bị A Sử bắt về làm vợ, làm con dâu gạt nợ cho nhà thống lý Pá Tra. Bao nhiêu mộng đẹp của lứa tuổi xuân thì mơn mởn bị chôn vùi.
Từ khi bắt đầu về làm dâu là Thống lí bao nhiêu mơ ước của cuộc đời tiêu tan bởi cô phải đối mặt với bi kịch của người phụ nữ làm dâu nhà giàu nhưng không có lấy một ngày nhàn hạ. Người ta thấy Mị lầm lũi trong xó cửa như một con rùa. Năm này qua năm khác chôn chân trong căn phòng nhỏ kín mít chỉ có một chiếc cửa sổ bé tý nhìn ra bên ngoài mờ ảo không biết là sương hay là khói.
Sở dĩ Mị an phận như thế là do bọn thống lý Pá Tra đã đưa vào đầu óc cô những tư tưởng mê tín dị đoan khá cay độc. Ở dân tộc H’mông thời trước có những hủ tục: người con gái khi bị “trình ma” thì coi như cuộc đời trở nên đen tối từ lúc ấy: nếu chẳng may chồng chết thì người ấy phải làm vợ người khác trong nhà, có khi là một người anh chồng già lụ khụ, có khi là một người em chồng còn ở tuổi trẻ con. Và nếu chồng lại chết, lại vẫn phải ở với người đàn ông khác trong nhà ấy! Do đó, Mị đã tin một cách tuyệt đối: ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi.
Mị đã từ một cô gái trẻ trung yêu đời phơi phới để trở thành một người đàn bà cam chịu. Quanh năm suốt tháng phải làm việc quần quật. Thậm chí “Con ngựa, con trâu làm có có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Đàn bà con gái nhà này thì vùi đầu vào việc cả đêm lẫn ngày”. Nghĩa là cuộc sống của Mị lúc này còn cực khổ hơn cả trâu ngựa trong nhà Thống Lí.
Hình ảnh của Mị trong đêm tình mùa xuân
Thế nhưng, Mị là một cô gái có sức sống tiềm tàng, một khao khát tự do, hạnh phúc mãnh liệt. Không có sự bạo tàn nào vùi dập, trói buộc nổi, nhất là khi được ngoại cảnh tác động. Khi mùa xuân tràn về các làng Mèo, trai gái tụ tập bên nhau nô đùa, nhảy múa, thổi sáo gọi bạn tình, Mị đã sống lại những chuỗi ngày tự do. Mị ngồi nhẩm thầm lời của người đang thổi sáo:
“Mày có con trai con gái rồi
Mày đi làm nương
Ta chưa có con trai con gái
Ta đi tìm người yêu”
Ngồi trong căn phòng tăm tối, Mị lén uống rượu uống ừng ực từng bát mà bên tai vẫn văng vẳng tiếng sáo gọi bạn đầu làng. Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng. Dù chẳng năm nào A Sử cho cô đi chơi tết, nhưng cô rất khao khát được đi như bao cô gái khác cùng trang lứa.
Hành động của Mị tới chỗ góc nhà lấy ống mỡ, xoắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng, chứng tỏ cô không cam chịu bóng tối ngột ngạt, u ám của kiếp nô lệ phong kiến. Trong phút giây, Mị đã quên đi cảnh ngộ thực tại để hành động theo tiếng gọi giục giã, tha thiết, rạo rực, cháy bỏng từ trái tim khát khao hạnh phúc, tình yêu của bản thân mình, Mị quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách chuẩn bị đi chơi
Vậy mà nghiệt ngã thay, khi Mị toan bước đi thì bị A Sử kéo lại, chẳng nói chẳng rằng liền trói Mị vào cột nhà. Và bây giờ Mị khóc, khóc cho cái oan trái của một kiếp người khao khát muốn sống, muốn yêu mà lại bị ghì chặt vào một cuộc sống “không bằng con ngựa”. Men rượu làm cho Mị say, Mị mơ màng giữa ý thức và thực tại cho nên cô định “vùng bước đi. Nhưng chân tay đau không cựa được. Mị không còn nghe thấy tiếng sáo nữa”…
Chính thực tại đã bóp nghẹt những khát vọng tươi sáng. Khi phân tích nhân vật Mị trong đêm tình mùa đông, ta nhận thấy rằng chính kết cục ấy đã nói lên rằng, chỉ có những phản kháng tự phát thì nhân vật không thể tự giải thoát cho mình, đồng thời nó cũng bắt đầu khơi dậy cho những cuộc nổi loạn trong tương lai của nhân vật.
Cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
Sức sống mãnh liệt của Mị lại được trỗi dậy khi gặp A Phủ. Hình ảnh A Phủ bị trói đứng một lần nữa lại đánh thức nơi Mị nỗi tủi nhục của thân phận “không bằng con ngựa” của mình đồng thời khơi dậy lòng trắc ẩn tiềm tàng trong cô.
A Phủ là một chàng trai tràn trề sinh lực, lao động giỏi, con nhà nghèo, bố mẹ chết sớm, lưu lạc đến Hồng Ngài làm thuê, do cùng bọn con trai làng sinh sự đánh nhau với A Sử vào dịp chơi tết. A Phủ bị “bắt sống, trói gô chân tay lại” khiêng về nhà Thống lý. Từ đó, anh phải đi ở trừ nợ cho nhà Pá Tra. Trong một lần chăn bò, chẳng may hổ ăn thịt mất một con bò, Pá Tra đẩy A Phủ vào cột, hai tay bắt ôm quặt lên. Rồi dây mây quấn từ chân lên vai, sang hôm sau Pá Tra quẳng thêm một vòng thòng lọng vào cổ. Thế là A Phủ không cúi, không còn lúc lắc được nữa”.
Nhìn cảnh ngộ A Phủ lúc đầu, Mị hãy còn thái độ thản nhiên, sau đó, trông thấy thứ ngôn ngữ câm lặng phát ra từ dòng nước mắt của A Phủ, cô xúc động, thương cảm và đồng cảm với anh. Đồng thời, giọt nước mắt ấy như tiếng gọi thiêng liêng của tính giai cấp và ý thức phản kháng đối với Mị: Lúc ấy đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng như thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được.
Trời ơi, nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cỡ chừng này là đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Vì thế, Mị liền hành động một cách táo bạo, “phiến loạn” quyết liệt. Cô cởi trói cho A Phủ rồi cùng anh bỏ trốn khỏi Hồng Ngài, chạy sang Phiềng Sa: Lúc ấy, trong cảnh nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt, nhưng Mị tưởng A Phủ đương biết có người bước lại. Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phì từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng: ”đi ngay…” rồi Mị nghẹn lại, A Phủ bỗng khụy xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối.
Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm, nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy (…) và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. Hành động trên đây có xuất phát từ tấm lòng “thương người như thể thương thân”, từ sự thôi thúc cấp bách của cảnh ngộ hiện tại, từ tiếng gọi thiêng liêng, bất tử của cuộc sống độc lập – tự do.
Cô cởi trói cho A Phủ cũng là từ cởi trói xiềng xích đang đè nặng lên chính cuộc đời của mình. Cứu A Phủ không phải là hành động mang tính bản năng. Đúng hơn, cùng với sự trỗi dậy của ký ức, khát vọng sống tự do, đã khiến Mị chạy theo người mà mình vừa cứu. Hành động táo bạo và bất ngờ ấy là kết quả tất yếu của sức sống tiềm tàng khi người con gái yếu ớt dám chống lại cả cường quyền và thần quyền.
Thật đáng biểu dương làm sao cho hình ảnh hai con người trẻ tuổi, nhựa sống mãnh liệt bị phong kiến trói đứng rồi vùng dậy một cách quyết liệt, bật tung như quả bom to đang ra sức tung phá giữa khu vực cần phải hủy diệt.
Đánh giá, nhận xét khi cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm
Đúng như một nhà nghiên cứu văn học đã nhận xét: Không ai trói buộc được sự sống, kìm hãm được sự sống cũng như không ai nỡ trách bông hạnh nở vươn ra ngoài tường khi sắc xuân đầy rẫy ngoài trời. Tóm lại, Mị là một hình tượng nhân vật phụ nữ có tính chất điển hình cho mảng truyện viết về đề tài miền núi Tây Bắc dưới ách phong kiến và thực dân đô hộ của nhà văn Tô Hoài nói riêng cũng như của dòng văn học Việt Nam giai đoạn 1945 – 1975 nói chung.
Thành công của nhà văn khi miêu tả sự hồi sinh của nhân vật đó chính là nhờ vào nghệ thuật trần thuật hấp dẫn. Cách dựng cảnh sinh động. Cách lột tả nội tâm nhân vật nhiều bất ngờ thú vị. Ngôn ngữ mộc mạc giản dị. Tất cả đã tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm, góp phần mang đến cho người đọc sự xúc động mãnh liệt trước số phận của đồng bào miền núi Tây Bắc dưới ách thống trị của bọn chủ nô và lũ Tây đồn.
Kết bài cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
Vợ chồng A Phủ đã để lại trong lòng người đọc vẻ đẹp của lòng nhân đạo, tình yêu thương đồng cảm sâu sắc với những kiếp người nghèo khổ. Qua nhân vật Mị nhà văn đã làm hiện lên vẻ đẹp của một sức sống tiềm tàng mãnh liệt của người phụ nữ miền núi nói riêng và người phụ nữ Việt Nam nói chung. Sức sống tiềm tàng ấy giúp nhà văn khẳng định được sức mạnh của tâm hồn con người Việt Nam và chân lí muôn đời: ở đâu có áp bức bất công thì ở đó có sự đấu tranh để chống lại nó dù đó là sự vùng lên một cách tự phát như Mị. Đây chính là cuộc đấu tranh đi lên từ tự phát đến tự giác theo ánh sáng của cách mạng. Đó là giá trị nhân văn ngời sáng của tác phẩm.
Dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ
Với những luận điểm trên đây, để giúp bạn nắm được các ý chính có trong bài viết, Trường THPT Trần Hưng Đạo sẽ giúp bạn khái quát dàn ý cảm nhận về nhân vật Mị tóm tắt.
Mở đề cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ
- Giới thiệu những nét nổi bật về nhà văn Tô Hoài.
- Đề cập đến tư tưởng và nội dung chính của tác phẩm.
- Giới thiệu về nhân vật Mị trong truyện ngắn của Tô Hoài.
Thân đề cảm nhận về nhân vật mị trong đêm tình mùa xuân
- Nêu những nét tóm tắt về nhà văn Tô Hoài.
- Những nét cơ bản về tác phẩm Vợ chồng A Phủ.
- Trình bày số phận và hoàn cảnh của nhân vật Mị.
- Nêu hình ảnh Mị trong đêm tình mùa đông.
- Những cảm nhận về nhân vật Mị trong đêm cứu A Phủ.
- Nêu những đánh giá và nhận xét khi cảm nhận về nhân vật Mị.
Kết đề cảm nhận về nhân vật Mị trong truyện ngắn Vợ chồng A Phủ
- Tóm lược ngắn gọn tính cách, số phận và ý chí của nhân vật Mị.
- Bày tỏ một số suy nghĩ của bản thân khi cảm nhận về nhân vật Mị.
Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong Vợ chồng A Phủ cũng như khi cảm nhận về tính cách của cô gái người Mông này, ta thấy hình ảnh về những người phụ nữ vùng cao. Họ là những con người chân chất, mộc mạc, đầy chất phác, yêu lao động, mạnh mẽ trong ý chí để đứng lên chống lại áp bức để đi tìm tiếng nói của tự do… Cảm nhận về nhân vật Mị khiến ta khâm phục hơn ở những người phụ nữ nhỏ bé nhưng can trường với sức bật đầy gan góc, vươn lên trong mọi sự tủi hờn đau khổ.
Với những gợi ý trên đây khi phân tích và cảm nhận về nhân vật Mị, Trường THPT Trần Hưng Đạo hi vọng đã cung cấp cho bạn những ý văn hay trong quá trình học tập của mình. Chúc bạn luôn học tập tốt!.
Xem thêm:
- Phân tích Vợ chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài – Ngữ Văn 12
- Cảm nhận ý nghĩa tiếng sáo trong Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Thị Nở để thấy thân phận người phụ nữ xưa
- Phân tích nhân vật A Phủ trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài
- So sánh nhân vật Mị và Chí Phèo để thấy sự hồi sinh tâm hồn con người
- So sánh sự hồi sinh của nhân vật Mị và Chí trong Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo
- So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt để cảm nhân số phận người phụ nữ xưa
[/box]
#Cảm #nhận #về #nhân #vật #Mị #trong #tác #phẩm #Vợ #chồng #Phủ #HAY #NHẤT
[/toggle]
Bạn thấy bài viết Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT] có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Cảm nhận về nhân vật Mị trong tác phẩm Vợ chồng A Phủ [HAY NHẤT] bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Văn học
#Cảm #nhận #về #nhân #vật #Mị #trong #tác #phẩm #Vợ #chồng #Phủ #HAY #NHẤT
Trả lời