Lập dàn ý cho một bài văn ngắn tả cảnh đẹp quê em? Bỏ ruộng lúa? Để tả dòng sông quê hương? Tả cảnh hoàng hôn? Tả cảnh hồ?
Quê hương nơi chôn rau cắt rốn, nơi ghi dấu những kỉ niệm tuổi thơ, chắp cánh cho những ước mơ của ta. Đây là một dạng đề hay, là nguồn cảm hứng của rất nhiều thi sĩ và đây cũng là một trong những dạng bài thường gặp trong đề thi. Cùng tìm hiểu một số bài văn mô tả cảnh đẹp quê hương.
1. Lập dàn ý cho bài văn ngắn tả cảnh đẹp quê hương em:
1.1. Mở màn:
Giới thiệu về quê em, cụ thể về cảnh muốn kể.
1.2. Thân bài:
Mô tả chung: Đặc điểm chung của cảnh bạn đang nhắm mục tiêu
Mô tả cụ thể: Nhập nội dung mô tả cụ thể về thời kì, ko gian, các yếu tố tiêu biểu của cảnh đó.
1.3. Xong xuôi:
Hãy cho tôi biết bạn nghĩ gì về cảnh đó.
2. Tả cánh đồng lúa:
Đối với mỗi người con chúng ta, quê hương là nơi gắn kết nhất. Mỗi tuyến đường, ngôi nhà hay góc làng đều đầy kỷ niệm. Nhưng cánh đồng là nơi tôi cảm nhận rõ nhất.
Những ngày hè về quê thăm ông bà. Tôi thường dậy thật sớm và cùng anh đi dạo trên tuyến đường quê. Lúc đó, ánh nắng của ngày mới vừa ló dạng nhưng cũng đủ làm vạn vật như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Ánh nắng ấm áp làm tan những giọt sương sớm còn đọng trên lá. Những cánh đồng lúa xanh mướt trải dài. Gió từ xa thổi vào làm những hàng lúa đung đưa như đang múa trong gió. Từ bên đường làng, những người nông dân vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Ko khí buổi sáng trên cánh đồng thật trong sạch và mát lạnh.
Vì đang là mùa hè nên mặt trời ko mất nhiều thời kì để mọc lên và bao phủ khắp nơi. Giọt sương cũng tan dần. Bầu trời trở thành xanh hơn và cao hơn, ko một gợn mây trong tầm mắt. Tiếng chim gọi nhau nghe rất vui tai. Lúc này, cánh đồng như được phủ một màu vàng ấm áp từ ánh nắng mặt trời. Và của tất cả những hạt gạo đầy vàng. Hương lúa theo gió lan tỏa khắp cánh đồng. Tôi nghĩ rằng vụ thu hoạch này vững chắc sẽ là một vụ mùa bội thu cho người nông dân.
Lúc này, nông dân ra đồng làm việc nhiều hơn. Trâu thả rông trên đồi xa. Đàn cò trắng lượn vài vòng rồi đáp xuống nghỉ, hết đàn này tới đàn khác. Người nào cũng có công việc của mình, người nào cũng rất bận rộn. Một ko khí vui tươi hòa quyện tạo nên hình ảnh làng quê yên bình và sống động. Tôi đi dạo với anh đó một lúc rồi trở về nhà. Chắc giờ này cô đó đã làm xong bữa sáng cho hai người rồi.
Mỗi lần về thăm quê, tôi luôn thích được cùng ông ngoại đi dạo quanh cánh đồng làng. Lúc đó, lòng tôi tràn trề tình yêu say đắm đối với cảnh sắc tuyệt vời đó.
3. Tả dòng sông quê hương:
“Quê hương người nào cũng như mẹ, người nào ko nhớ quê hương thì lớn lên ko nên người”. Câu hát đó mãi vang vọng trong lòng tôi, nhắn gửi tôi về hình ảnh quê hương luôn in đậm trong tâm trí tôi.
Quê hương tôi ko phải là một thị thành, ko có nhà ở gần đó, xe pháo đi lại tấp nập trên đường. Quê hương tôi là một vùng quê thật yên bình với những giọt mồ hôi sớm chiều của người nông dân, với những hàng lúa chín ngọt ngào trên cánh đồng, với những đàn em nô đùa khắp xóm. Và đặc thù hơn là dòng sông mát lành của quê hương.
Con suối chảy từ bản này sang bản khác, phân phối nguồn nước dồi dào cho người dân trong bản. Dù là sông chung nhưng người dân rất có ý thức giữ gìn vệ sinh nên nước sông luôn trong xanh. Những hàng dừa hai bên sông uốn mình soi bóng dưới mặt nước như muốn tạo dáng cho vẻ đẹp của mình.
Mùa hè, dòng sông một màu xanh ngắt, xanh ngắt ko một gợn sóng, màu xanh của mùa hè oi ả, oi bức. Mỗi lúc có lũ về, cả làng lại kéo nhau ra gốc dừa ngồi hóng gió. Quang cảnh đó, thật yên bình làm sao. Lũ trẻ em trong xóm hồn nhiên chơi với nhau ko biết mệt, người lớn thì ngồi tán gẫu với nhau. Ko gian yên bình tới lạ lùng đó cho tôi cảm giác khoan khoái, muốn sống mãi trong quang cảnh đó.
Qua sông là chiếc cầu gỗ do dân làng tự làm. Cây cầu có nhẽ là nét đặc trưng của dòng sông, là tuyến đường giao thông chính của người dân trong làng. Đưa từng nông dân tới lối tắt bí mật của làng. Chúng tôi cũng từ bên kia cầu, phát xuất hiện một “căn cứ kín đáo” của nhóm trẻ chúng tôi. Đó là một bãi đất trống rất phẳng phiu, rất thích hợp cho bọn trẻ như chúng tôi tổ chức nhóm năm, bảy người chơi các trò chơi dân gian.
Cảnh sông nước vẫn in đậm trong tâm trí tôi, nó sẽ mãi là kỉ niệm đẹp của tuổi thơ tôi, là hành trang để tôi bước tiếp.
4. Tả cảnh hoàng hôn:
Quê tôi là một ngôi làng nhỏ dưới chân núi. Ở đây cuộc sống đơn giản, con người chất phác và thực thà. Dù đi đâu, tôi luôn nhớ tới từng hình ảnh quê hương. Nhưng nhớ nhất là những buổi hoàng hôn của những ngày đông.
Những buổi chiều mùa đông se lạnh, mới khoảng năm giờ chiều, trời mở màn chuyển màu, hoàng hôn dần buông xuống. Từ trên cao, nắng dần lùi về ngôi nhà nhỏ cuối chân trời. Bất kỳ nơi nào bạn đi xuống, bầu trời tối sẽ trở lại. Thoạt đầu, một màu đỏ rực bao phủ vạn vật khiến đất trời trở thành buồn tẻ. Đỏ như rạng đông. Nhưng tông đỏ của hoàng hôn trầm lắng và nặng nề hơn nhiều. Những cơn gió theo đó bỗng thổi nhanh hơn, mạnh hơn mang theo từng cơn lạnh buốt xuyên qua da thịt. Trời về khuya nên lạnh hơn. Hàng tre đan thành từng bụi uốn mình trong gió lạnh. Trên bầu trời thanh vắng, như đàn chim ùa về tổ trước lúc màn đêm buông xuống. Tiếng dế, tiếng chim im bặt. Cả ko gian chỉ là tiếng lá xào xạc.
Trên những tuyến đường xi măng trong làng, những ngọn đèn đường màu vàng cam ấm áp dần bật sáng. Vào thời khắc đó, trời gần như tối hoàn toàn, chỉ có thể nhìn thấy những vùng ánh sáng yếu ớt trên nền trời tối đen. Cây cối chỉ là những khối màu đen. Và sương đêm cũng ướp từng chút, từng chút, rải đều trên mặt đường, trên mái nhà, trên ngọn cây. Những ngôi nhà gạch nhỏ mái đỏ dần lên đèn đỏ rực. Mọi người vui vẻ ngồi cạnh nhau, san sớt cho nhau hơi ấm. Kể nhau nghe chuyện ngày dài. Bên đống lửa, con mèo làm lễ, ngủ gà ngủ gật. Ngoài ra, những chú mực cũng cuộn tròn trong giấc ngủ say. Ngoài đường, có người đi làm về muộn, cúi đầu ra về sớm. Họ tăng tốc, để lại những vệt sáng trong đêm. Và rồi, trời tối hẳn, đất lạnh và yên ắng, chỉ có tiếng lá xào xạc, xào xạc của lá khô. Tất cả đều ở trong nhà của họ. Vì vậy, đó là đêm.
Cảnh hoàng hôn của làng quê vào những ngày mùa đông mang lại cho em những xúc cảm đặc thù. Trời lạnh, đêm rồi. Nhưng nhờ vậy, cảm giác hạnh phúc lúc được ôm chú mèo con, tựa vào lưng bố và nhìn mẹ nấu cơm trong bếp lại càng ấm áp hơn. Những thú vui giản dị, mộc mạc đó chỉ có thể mang tới lúc hoàng hôn buông xuống.
5. Tả cảnh hồ nước:
“Chiều nay thăm Hồ Gươm
Ngắm Tháp Rùa rêu phong
Cây liễu lá xanh
Ngắm hồ… xôn xao”.
Câu ca dao trên còn vang mãi trong lòng. Nó gợi lên niềm tự hào, tình yêu đối với một non sông nghìn năm văn hiến: Thăng Long – Hà Nội. Vùng đất có nhiều di tích lịch sử, danh lam thắng cảnh đẹp làm say lòng người. Nhưng thân thiện và thân yêu nhất với tôi là hồ Hoàn Kiếm – viên ngọc xanh sáng ngời giữa lòng thị thành.
Hồ Gươm là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng của nước ta, Hồ Gươm trong hình đã đẹp, bên ngoài còn đẹp hơn. Nằm giữa lòng thủ đô, hồ Hoàn Kiếm mang vẻ đẹp tráng lệ, cổ xưa khiến người ta phải ngỡ ngàng. Hồ rộng và sâu, mặt hồ trong xanh, phẳng lặng như một tấm gương khổng lồ phản chiếu bầu trời. Hồ Gươm gắn liền với truyền thuyết cụ Rùa ngậm gươm của vua Lê Lợi trong câu chuyện nhưng tôi được nghe cha kể lại, cái tên hồ Hoàn Kiếm cũng xuất phát từ câu chuyện đó. Xung quanh hồ cây cối mọc um tùm, toàn cây cổ thụ và hoa lâu năm. Ấn tượng nhất với tôi là những rặng liễu, rặng tre xanh mát cúi mình, xõa tóc xuống mặt nước như những cô thiếu nữ e ấp đang làm duyên. Mỗi lúc có cơn gió thoảng nhẹ, những chiếc lá rời cành, rung rinh trong ko trung rồi nhẹ nhõm rơi xuống mặt hồ như những chiếc thuyền nhỏ.
Đi một vòng quanh hồ, bạn có thể thăm quan đền Ngọc Sơn, Đồi Tổ, Nghiên Tía,.. Cầu Thê Húc cong cong, đỏ như con tôm dẫn du khách tới với đền Ngọc Sơn cổ xưa, uy nghiêm, trước cổng đền. . là cây đa vạn thọ năm, xanh tươi, che bóng mát cả một vùng đất. Đứng trên cầu Thê Húc phóng tầm mắt ra xa, ta có thể thấy tháp Rùa sừng sững giữa hồ. Có thể nói, nhắc tới Hồ Gươm, có nhẽ ko người nào quên hình ảnh Tháp Rùa, biểu tượng của cả một quần thể di tích này. Tháp Rùa tọa lạc trên một khoảng đất trống giữa hồ, những mảng rêu bám trên những bức tường trắng của tháp làm cho tháp mang một vẻ đẹp cổ xưa, nghiêm trang.
Mỗi buổi sáng, người dân quanh hồ thường ra bờ hồ tập thể dục, chiều tối, hồ Hoàn Kiếm tấp nập du khách trong và ngoài nước tới thăm quan, vui chơi, tắm mát. Ngay giữa lòng thủ đô náo nhiệt và ồn ĩ, là một Hồ Gươm yên bình và yên ắng với hàng nghìn năm lịch sử. Hồ Gươm ko chỉ đẹp bởi vẻ đẹp riêng nhưng còn chứa đựng một nền văn hóa và bản sắc dân tộc rực rỡ, là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng của nước ta. Tới thăm hồ Hoàn Kiếm, em hiểu thêm về lịch sử, truyền thuyết của ông cha ta, ngắm nhìn những công trình kiến trúc của dân tộc, càng thêm tự hào về truyền thống và bản sắc của dân tộc Việt Nam ta. .
Có nhẽ tuy thế nào đi nữa, Hồ Gươm sẽ mãi là một địa danh nổi tiếng, đọng lại trong lòng mỗi người Việt Nam. Sau chuyến du ngoạn hồ Hoàn Kiếm, em đã học hỏi được nhiều điều mới lạ, có ích cho bản thân và mong có dịp trở lại hồ Hoàn Kiếm để đắm mình trong quang cảnh kỳ vĩ đó.
Bạn thấy bài viết Bài văn tả cảnh đẹp ở quê hương em ngắn gọn và hay nhất có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Bài văn tả cảnh đẹp ở quê hương em ngắn gọn và hay nhất bên dưới để thpttranhungdao.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho độc giả nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website Trường THPT Trần Hưng Đạo
Phân mục: Kiến thức chung
Nguồn: thpttranhungdao.edu.vn
Trả lời